Tương
Tư Với Hình
Quái
lạ vì sao vẫn vấn vương
Kià
cô thiếu nữ mãi hoài thương
Duyên
thơ vô ý gây nên tội
Cho
kẻ chiêm bao cõi mộng trường
Có
thể vì ta còn nỗi buồn
Mang
theo vương vấn cả muà xuân
Tơ
lòng con gái bao sao xuyến
Tuổi
trẻ ngày xưa chót lưã lần…
Có
thể rằng ai rất thiết tha
Nưả
trong hiện thực nưả trong mơ
Như
người con gái ngày xưa ấy
Ở
mãi trong ta một nỗi sầu…
Có
thể vì cô rất giống nàng
Long
lanh ánh mắt nước mây giăng
Để
hồn thơ thẩn theo năm tháng
Lỡ
bước xa xôi lạc nẻo đường
Tâm
trí con người thật thế sao?
Bao
nhiêu hoài niệm viết trong thơ
Tương
tư vương vấn sầu ly biệt
Để
hồn thi sĩ chết trong mơ…
19.9.2009
Lu Hà
Mấy
Lời Chia Sẻ
tặng
Thu
Thương
em tâm dạ hiền lương
Vì
lòng cả nể vấn vương mãi hoài
Mua
dây nặng nợ với đời
Để
người lợi dụng thiệt thòi thanh danh
Oán
sầu bàng bạc mây xanh
Cô
đơn lạnh lẽo phận mình lẻ loi
Nghe
qua cảm ngộ bồi hồi...
Nhân
tình thế thái trần ai khôn cùng
Bước
qua muôn dặm đường trường
Tâm
thanh an lạc vô thường Thu ơi!
Mặc
cho biển động sóng dồi
Ngoài
tai thiên hạ thị phi lường gàn
Vốn
quen thế sự phong trần
Mấy
lời chia sẻ ân cần trước sau
Cám
ơn đã hỏi thăm nhau
Gia
đình vẫn thế mong Thu chớ buồn...!
18.1.2011
Lu Hà
Vội Gì Diêu Linh
Thơ nối từ hai câu gợi cuả Diêu Linh
"Từ trăng là nguyệt rất tình
Từ em là nguyệt câu kinh vào đời"
Diêu Linh xinh đẹp tuyệt vời
Giai không tứ đại vội gì Diêu Linh
Thời gian là mái đầu xanh
Tình thù duyên thế lênh đênh biển trời
Ngọt ngào kià nắng ban mai
Trái tim ân ái người ơi, thuở nào
Tình yêu hồi hộp ban đầu
Cánh hoa khép mở hay chưa bao giờ?
Từ trăng vọng nguyệt chan hoà
Long lanh hồ nước má đào ngẩn ngơ
Từ em là một trái cầu
Hữu duyên tương ngộ dạt dào biển sâu
Thuyền em không lái bơ vơ
Bến nào em đợi thả neo em chờ?
17.1.2011 Lu Hà
Hương
Lan Giáng Trần
Hương
Lan tiên nữ giáng trần
Xinh
tươi như ánh trăng ngàn ngẩn ngơ
Hỏi
rằng: quê quán ở đâu?
Miền
Nam miền Bắc hay là miền Trung?
Người
đâu mà đẹp dịu dàng
Mắt
xanh lóng lánh vấn vương má hồng
Loăn
xoăn tóc xoã ngang lưng
Cổ
đeo tràng hạt như vầng bồng lai...
Sen
vàng lãng đãng mây trôi...
Nhẫn
xanh một chiếc vòng tay mượt mà
Yêu
kiều dáng vẻ thướt tha
Một
đền Đồng Tước Chu Du hãi hùng
Đàn
kêu tích tịch tình tang
Hương
Lan cất tiếng chín tầng mây bay
Vàng
oanh thánh thót vui vầy
Trọn
bề gia thất tươi cười lòng ai?
Ngán
sao kiếp số luân hồi
Bao
giờ lại gặp được người ta mơ?
19.1.2011
Lu Hà
Cho
Ta Gặp Nàng
tặng
Hương Lan
Hương
Lan sóng nước la đà
Hoàng
hôn bảng lảng sương thu nắng vàng
Thướt
tha yểu điệu má hồng
Giai
nhân tứ hải vấn vương mãi hoài
Hợp
tan trong cõi trần ai
Phù
du muôn nẻo luân hồi nổi trôi
Hồn
xưa gửi lại cho đời
Ái
ân còn nợ nụ cười dở dang
Cuộc
tình như một giòng sông
Thời
gian chảy mãi xuôi giòng tương tư
Chập
chờn nưả tỉnh nưả mơ
Lênh
đênh một chiếc thuyền xa bến chờ
Hò
ơ, thương nhớ con đò
Hỡi
người quân tử ngẩn ngơ bên bờ
Hương
Lan là giọt mưa sa
Hạt
vào cưả Phật hạt xoa má người
Thoảng
qua hương xạ bồi hồi
Mưa
rơi nguyệt lặn tháng ngày tiêu tao
Trăm
năm chọn một muà thu
Nghìn
năm hẹn gặp đoá hoa thuở nào
Ngân
Hà lồng lộng bao la
Đầu
thai chuyển kiếp cho ta gặp nàng...!
19.1.2011
Lu Hà
Bên
Bờ Nhớ Mong
tặng
Tiểu Sa Và Diêu Linh
Tiểu
Sa là bạn Diêu Linh
Long
lanh như giọt biển xanh dạt dào
Tiểu
Sa như hạt mưa rào
Hạt
rơi vào mắt hạt xoa mái đầu
Thương
người quân tử bơ vơ
Nhớ
ai nhỏ giọt tiêu sa âu sầu...
Đứng
bên bờ giếng ngẩn ngơ
Nóng
lòng chờ đợi hạt mưa u hoài
Tiểu
Sa theo bướm đi rồi
Bao
giờ trở lại đất trời đổ mưa...?
Tiểu
sa chẳng hẹn chẳng chờ
Cánh
hoa thơ thẩn bên bờ đại dương
Tiểu
Sa bao kiếp đoạn trường
Nghìn
thu gặp lại trập trùng biển khơi
Nhớ
mong cảm giác bồi hồi
Hình
thì chẳng có bóng thì xa xôi...
Tiểu
Sa là bạn cuả ai?
Mà
ta vẫn cứ ngậm ngùi thở than...!
19.1.2011
Lu Hà
Tuyết
Anh Ăn Bánh
cảm
Tác từ bức ảnh
Tuyết
Anh ăn bánh mà xinh
Xin
cho một miếng để mình lấy mưng
Gọi
là công đức vô lường
Chữ
nhân chữ nghiã vấn vương ân tình
Lòng
thành thấu đến trời xanh
Ngàn
thu để lại chúng sinh duyên trời
Bánh
thơm khi đói nhớ đời
Tấm
hình đọng lại cho người trần ai
Bánh
ngon người đẹp bồi hồi
Trái
tim rung động nổi trôi dật dờ
Cuộc
đời bao kiếp phù du
Hợp
tan biển biệt biển dâu mấy hồi
Câu
thơ sóng dập gió vùi
Dư
âm thoang thoảng ngậm ngùi mưa rơi!
Ái
hà biển lộng xa khơi
Tuyết
Anh ăn bánh nhớ người tình thơ
Thuyền
đời không lái bơ vơ
Biết
đâu mà chẳng gặp nhau chốn nào?
Trăm
năm lá rụng mưa trào
Ngàn
thu tìm lại chuyến đò bên sông
Hoa
xuân đỏ rực ven đường
Bồi
hồi hồn có vấn vương một thời...?
18.1.2011
Lu Hà
Tiên
Nga Phượng Đài
Nối
tiếp hai câu gợi cuả Tiêu Uyên
"
Xuân xanh xô cổng chạy dài
Bỏ
sương tuyết phủ phượng đài phiá sau?"
Tiên
nga còn ở nơi đâu?
Hỏi
hình hỏi bóng thướt tha dạt dào
Cớ
sao chẳng được bên nhau
Giận
sương trách tuyết nên ra nỗi này...?
Vì
ai mà bỏ phượng đài
Sương
dày tuyết phủ uổng đời Tiên sa...
Cầu
trời sương tuyết tan mau
Cho
ta được thấy má đào ngẩn ngơ
Tiêu
Uyên thấp thoáng gần xa
Mênh
mông huyền ảo la đà trời mây!
Than
ôi, nàng đã đi rồi
phượng
đài lạnh lẽo ai người hiểu cho...?
Năm
canh vò võ âu sầu
Nhớ
nàng tiên nữ mái đầu xuân xanh!
17.1.2011
Lu Hà
Tặng
Hai Cô Tuyết- Anh
Hai cô con gái yêu kiều
Bờ môi ướt mọng má đào ngẩn ngơ
Phải chăng cùng chị Hằng Nga
Đào tiên ăn trộm nên ra rỗi này
Bị đày xuống cõi trần ai
Quần thun áo chẽn xem bề moden
Người tiên chịu kiếp phàm trần
Sinh già bệnh tử có buồn hay không?
Duyên
thiên đâu chịu lỡ làng
Lấy chồng đúng cưả gieo cầu trúng nơi
Trông như cùng mẹ sinh đôi
Dịu dàng e lệ bồi hồi lòng ai?
Hỏi người quân tử tình si
Gặp nhau phải chịu ngậm ngùi thở than?
Trách mình phận bạc trầm luân
Bọt bèo trôi nổi trần gian u buồn
Được lời như đoá hoa xuân
Gửi con chim nhạn mấy vần thiết tha!
14.1. Lu Hà
Ánh
Trăng Xanh
thơ
từ hai câu ngỏ cuả Diêu Linh
"
Anh ôm giấc mộng đi quanh
Biết
đâu mà thắp nguyệt xanh cho mình?"
Có
em ngỏ ý tâm tình
Tìm
đâu chẳng thấy nguyệt xanh mà vầy
Cuộc
đời bao nỗi đắng cay
Gặp
em là một biển say dạt dào
Trăng
thanh gió mát bao la
Dương
buồm thẳng cánh bến bờ ái ân
Thả
neo thuyền đậu sóng cồn
Bốn
bề thăm thẳm gió vần mây bay
Cuộc
tình say đắm chơi vơi
Màn
the trướng rủ bồi hồi thâu canh
Nguyệt
xanh anh thắp trong mình
Mưa
rơi tâm tã rồng xanh hiện về
Lả
lơi tiên cảnh bồng lai
Thiên
lôi xét đánh hỡi người trần gian !
15.1.2011
Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét