Thứ Hai, 25 tháng 8, 2014

Chùm Thơ Tình Ngắn 135



 
Sầu Vương Bến Nhớ
cảm tác thơ Hoà Đàm: Sương Khói Miền Quê

Em đi để lại quê hương
Nỗi buồn thương nhớ chiều vương bến sầu
Bờ tre ríu rít bên cầu
Vàng anh thỏ thẻ tiễn đưa dặm trường


Ngậm ngùi bẻ một cành dương
Gió mưa đôi ngả xuôi dòng xa khơi
Dấu chân cỏ vắng một thời
Bao nhiêu kỷ niệm bồi hồi giọt sương

Bụi mờ lùi mãi sau lưng
Tiếng còi thảng thốt rưng rưng hẹn chờ
Lòng buồn réo gọi lao xao
Tóc mây loã xoã má đào lâng lâng

Hoà Đàm một thuở trào dâng
Hoà Bình năm tháng dở dang lỡ làng
Cái tên cha đặt nhẹ nhàng
Nỗi niềm thổn thức xóm làng giang sơn

Ngót ba thập kỷ đòi cơn
Xôn xao gà gáy lệ tuôn đôi hàng
Nỗi niềm người Việt tha hương
Bát canh rau muống cua đồng năm nao...!

Chú thích: Hoà Đàm là kỷ niệm hội nghị Paris được ký kết?
2.3.2012 Lu Hà




Kỷ Niệm Chôn Vùi
cảm tác thơ Thủy anh Lam hoạ thơ Mai Hoài Thu: Chìm Sâu

Ta ngồi đây nỗi niềm chua xót
Ngậm đắng cay vời vợi mãi sao?
Chiều ảm đạm hoàng hôn ủ rũ
Trái tim sầu héo uá xanh xao...

Người về đó chặng đường nhung nhớ
Ngơ ngẩn nai thầm lặng bến xưa
Ngõ vắng quanh co hàng phượng vĩ
Trúc mai còn thắm thiết vi vu...?

Áng mây chiều góc trời phiêu lãng
Lặng ngắm nhìn sông nước tủi hờn
Bọt bèo trôi nổi theo năm tháng
Dấu cỏ nhầu ghềnh đá chập chờn...

Sóng cứ vỗ cho đời mộng ảo
Giấc mơ hồ thèm khát vòng tay
Vô tình lả lướt bầy ong bướm
Phấp phới đôi chim lệ ưá đầy

Mượn chén sầu tương tư một tối
Nghe trong lòng tiếng vọng yêu thương
Cung đàn réo rắc hồn thu thảo
Kỷ niệm chôn vùi đáy biển vương...

2.3.2012 Lu Hà




Chênh Nhau Sáu Tiếng
cảm tác thơ và ảnh Phước Bạch: Chớm Xuân


Trông ra như cảnh động hồ
Kià chàng Phước Bạch ngẩn ngơ trên bờ...
Núi xa tuyết phủ lờ mờ
Nước trong leo lẻo má đào tiên nga

Vàng tươi giọt nắng ban trưa
Trời xanh bảng lảng mây thưa lại gần
Nụ hoa hớn hở trắng ngần
Nhành non thảm cỏ bần thần bước đi

Lắng nghe tiếng hót chim di
Bên cô thiếu nữ nét ngài đong đưa
Lượt là hương sắc quện màu
Xanh xanh biếc biếc mặn mà mến yêu

Chân đèo lả lướt dáng kiều
Hây hây má đỏ mĩ miều nàng xuân
Bướm ong lũ lượt từng đàn
Xôn xao hút mật trăm ngàn đoá hoa

Ai về nhắn nhủ quê ta
Việt Nam thăm thẳm bóng tà hoàng hôn
Chênh nhau sáu tiếng tủi hờn
Nưả vòng trái đất đòi cơn sóng trào...

Chú thích: Phước Bạch ở Na Uy lúc 12 giờ trưa thì ở Việt Nam là 18 giờ tối.

3.3.2012 Lu Hà




a Vàng Nắng Chan
chuyển thể thơ Hàn Mạc Tử. Muà Xuân Chín

Mơ màng khói ửng sương tan
Nhà tranh đôi mái nắng xuân chín vàng
Gió trêu áo biếc ngỡ ngàng
Dưới giàn thiên lý có chàng dạo chơi...

Xanh tươi sóng cỏ gợn trời
Thướt tha thiếu nữ trên đồi mấy cô
Xuân xanh nghe tiếng ai hò
Ngày mai có kẻ qua đò sang ngang...

Theo chồng bỏ dở nắng vàng
Trong lòng hổn hển dở dang lỡ làng
Thầm thì tre trúc nhẹ nhàng
Yến oanh khúc khích bẽ bàng thơ ngây...

Khách xa tủi hận đắng cay
Bâng khuâng tâm trí còn say bến làng
Năm nay chị ấy bên đàng
Kĩu ca kĩu kịt luá vàng nắng chan...?

5.3.2012 Lu Hà




Gửi Thơ Vào Mộng
chuyển thể thơ Hạnh Nguyên: Gửi Mộng Vào Thơ

Thơ muốn gửi hết vào trong mộng
Cho tình tôi lắng đọng xuôi dòng
Trường đời tâm sự mênh mông
Tình thơ chia sẻ nỗi lòng đơn côi...

Môi khô héo người ơi! Có biết?
Trái tim non thảm thiết thương đau
Phù du bèo bọt dần xa
Cánh hoa tan nát mịt mù biển khơi...

Thế là mất nụ đời xuân trẻ
Tiếng côn trùng rên rỉ non xanh
Than ôi tan hết mộng lành
Mảnh trăng vỡ vụn khối tình hư hao...

Nghe ảo não nôn nao bướm gọi
Đoá xuân lòng ủ rũ xanh xao
Chiều buông thỏ dậy ác tà
Hằng Nga cung Quảng mưa sầu sông tương...

9.3.2012 Lu Hà




Ngàn Thu Đợi Chờ
cảm tác thơ Thi Nguyên: Nhớ Ai

Khách xa nhớ ghé bến này
Trăng thanh gió mát vơi đầy nỉ non
Phong ba tuyết lạnh sóng cồn
Bóng mây sương phủ bồn chồn Thi Nguyên...

Tưởng rằng nàng đã lãng quên
Trăm công nghìn việc triền miên tháng ngày
Đất trời nảy lộc ươm cây
Tâm hồn ngây ngất đắm say mặn nồng

Trần căn duyên nợ vấn vương
Dẫu lià ngỏ ý thơ lòng ngó sen
Trăng thu vằng vặc mắt huyền
Hằng Nga còn đó thiên nhiên một toà

Kià ai lững thững Lu Hà
Ngẩn ngơ dạo gót mặn mà qua sông
Đi tìm chày ngọc huyền sương
Lão bà giã thuốc má hồng nôn nao...

Vân Anh e lệ nghẹn ngào
Vân Kiều thỏ thẻ bến đò năm xưa...
Hôm nay mồng tám tháng ba
Thi Nguyên còn nhớ ngàn thu đợi chờ...

8.3.2012 Lu Hà




Trăm Năm Dễ Biết
cảm tác thơ Hạnh Nguyên: Gửi Mộng Vào Thơ

Hạnh Nguyên gửi mộng vào thơ
Sau khi tỉnh dậy má đào rưng rưng
Mồ hôi ướt đẫm sống lưng
Ngẫm trong mộng mị hãi hùng xiết bao...

Bâng khuâng tâm dạ nôn nao
Mênh mông sóng vỗ lô nhô Tiền Đường
Mưa tuôn lệ chảy dòng dòng
Cung đàn văng vẳng nỗi lòng Kiều Nhi

Tố Như thổn thức thầm thì
Hồng nhan dễ biết duyên gì hay không
Trần ai trăm mối tơ vương
Tìm trong giấc mộng đoạn trường khổ đau

Hoa trôi bèo dạt phù du
Phong trần hận sự bể dâu trăng ngàn
Một mình rượu nhạt chè khan
Nổi buồn hịu hắt uá tàn cỏ cây

Tháng năm tầm tã vơi đầy
Ngày xuân chóng hết đắng cay sụt sùi
Thuyền tình bể ái dập vùi
Trăm năm duyên nợ ngậm ngùi Kiều ơi!

9.3.2012 Lu Hà




Hoa Trắng Mộ Tình
chuyển thể thơ Mai Hoài Thu: Lời Cuối  Cho Cuộc Tình

Chiều tà lãng đãng mây trôi
Khói vương Đà Lạt trăng soi đáy hồ
Sầu rơi lối sỏi mộng mơ
Sương buồn thơ thẩn bơ vơ lá vàng...

Trời Đông buốt giá bóng nàng
Lạc loài chìm đắm ngỡ ngàng bước đi
Lung linh từng vệt trăng mờ
Cuộc tình vỡ vụn má đào xanh xao...

Hồn ơi! Chẳng biết nơi nao
Mưa bay xa tít xôn xao chân trời
Trời ơi! Ta mất em rồi!
Con chim rũ cánh tàn hơi cuối đời...

Đêm về trú ngụ xa xôi
Hồn leo đỉnh núi tả tơi não nùng
Thông reo gió thổi hãi hùng
Quanh hồ than thở dở dang lỡ làng...

Tình yêu thung lũng phũ phàng
Em tôi còn nhớ ngày tang nấm mồ
Khói hương nghi ngút lờ mờ
Bên vòng hoa trắng nghẹn ngào xót xa...!

10.3.2012 Lu Hà




Khóc Tiễn Người Đi
chuyển thể thơ Mai hoài Thu: Tôi Sợ Lắm Rồi

Tôi sợ lắm nắng vàng hiu quạnh
Gió muà thu lạnh mảnh hồn tan
Lòng buồn lại nhớ trăng ngàn
Hương đưa một thoáng trăm vàn xót xa...

Giọt cô phụ mưa già thêm tuổi
Nổi tương tư tê tái muộn phiền
Sầu dâng tí tách mái hiên
Lòng sao cay đắng triền miên tháng ngày

Tôi sợ cả vơi đầy đắm đuối
Chiều muà thu sương muối dịu dàng
Trông về quê bạn mây giăng
Mình tôi thơ thẩn lang thang bên đồi

Đồi hoang vắng lưng trời bát ngát
Màn sương mù thấm ướt vai gầy
Trăng mờ huyền ảo xuống đây
Thấu chăng bao cảnh đoạ đầy trần gian...

Tình vạn dặm muôn vàn sao sáng
Để hồn Thu chết lặng hư hao
Dòng khô suối cạn lệ sầu
Khóc đưa tiễn biệt độ nào người đi!

15.3.2012 Lu Hà





Chiếc Bóng Lạc Loài
chuyển thể thơ Cánh Hoa Tuyết: Lẻ Loi

Cánh hoa tuyết lẻ loi cảm thấy
Người ta đi chơi với hồn em
Còn đâu giây phút êm đềm
Hương thơm ngào ngạt vương thềm bóng trăng...

Ngày tháng cũ vấn vương nỗi nhớ
Cành long lanh chan chưá bồi hồi
Giọt sương hoa trắng bờ môi
Ân tình trao gởi lỡ rồi lại rơi!

Muà xuân đến cuộc đời hưá hẹn
Câu thơ tình gói trọn cho nhau
Giữ gìn kỷ niệm đôi ta
Ai ngờ nắng hạn cỏ rầu héo hon

Cơn gió thoảng nguồn cơn tủi hận
Dặm đường dài lận đận phong sương
Muà Đông hoa tuyết khóc thương
Một mình chiếc bóng đơn phương lạc loài...

15.3.2012 Lu Hà



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét