Mến
Cô Mới Có Lời Bàn
Chẳng
ai bắt ép làm gì
Mong
cho cô Nguyễn lên đài văn chương
Đọc
nhiều viết lắm sẽ thông
Mến
cô gái trẻ tình thương dạt dào
Cho
nên không dám vơ vào
Việt
Nam ngữ pháp muôn màu khó khăn
Trải
bao trắc trở gian nan
Phan
Khôi Nguyễn Bính Trần dần đắng cay
Trải
bao thập kỷ đắm say
Vượt
biên hải ngoại trổ tài văn thơ
Kkông
còn bè lũ cộng nô
Thói
quen nịnh bợ vịt vờ bốc thơm
Chí
Minh thơ như mắm tôm
Hoài
Thanh Tố Hữu tối tăm mịt mù
Dật
dờ đồng tính đua nhau
Như
chàng Xuân Diệu la đà mây xanh...!
17.2.2011
Lu Hà
Áo
Trắng
hoạ
thơ Hồ Bảo Thanh
Cánh
trắng em mang thoáng một thời
Bông
hoa tươi thắm gió hương bay
Theo
em anh muốn mơ thành bướm
Như
thể Trang Sinh bỗng hiện bày
Áo
trắng em tôi nét dịu dàng
Đường
xưa phố cũ lối thênh thang
Anh
đi theo tiếng người xưa gọi
Tủi
hận sương thu giọt mấy hàng
Mới
chỉ mơ màng mộng ái ân
Theo
màu áo trắng suốt canh trường
Trường
Sơn hoang vắng đêm rùng rợn
Anh
mất em rồi bao xót thương
Áo
trắng chôn sâu cõi mộng tình
Tả
tơi hoa lá héo hon cành
Sân
trường dấu cũ muà hoa rụng
Cỏ
uá phượng tàn đêm xoá canh
Áo
trắng năm xưa một bóng mờ
Thời
gian vĩnh viễn áo sang màu
Đời
trôi sóng nước hồn ngơ ngẩn
E
m đã sang sông một bến sầu…
25.8.2009
Lu Hà
Bóng
Lẻ Chiều Buông
hoạ
thơ Hồ Bảo Thanh
Bóng
lẻ chiều buông màn tối đêm
Thẫn
thờ năm tháng khúc say mềm
Tình
thu thấm thoát năm mười ngón
Dằng
dặc cho lòng lạnh thấu tim
Đếm
lại đông tàn chồng chất đau
Ngày
xuân buồn tủi nỗi chôn sâu
Hàng
hiên mưa thấm vào da thịt
Lạnh
ngắt đời tôi những mối sầu
Thơ
thẩn hồn xưa một bóng soi
Vầng
trăng lạnh lẽ bước qua đồi
Tủi
hờn sáng tối chiều mưa nắng
Tin
ngóng thư chờ cánh nhạn ơi!
Bể
thảm thuyền trôi cõi mộng mơ
Hoàng
hôn rủ bóng khóc nàng thơ
Cưả
tình hé mở hương hồn lạnh
Bút
tích còn đây gió hững hờ….
Trằn
trọc bao năm vẫn thế đêm
Vầng
dương hửng sáng vội qua thềm
Thời
gian thong thả xin dừng bước
Tình
tôi câm lặng tháng ngày quên…
16.9.2009
Lu Hà
Gió
Thu
hoạ
thơ Tiểu Muội
Xào
xạc lá vàng cơn gió khô
Bóng
trăng thơ thẩn nước in hồ
Một
vài khóm cúc than thân khóc
Cô
lẻ thu sầu nỗi ngẩn ngơ
Vũ
trụ âm thầm hoa lá rơi
Không
gian hờ hững ánh sao ngời
Ngân
hà lấp lánh ngàn thương nhớ
Sương
đọng cành mai như lệ thu
Thu
đến thu qua thu cuả trời
Bao
năm vong quốc lệ từng rơi
Chôn
nhau cắt rốn buồn khô héo
Lữ
khách tủi thân khóc ngậm ngùi
15.9.
2009 Lu Hà
Một
Màu Thiên Thai
tặng
Michael Rostalski
Xuân
về sóng biển mù xa
Hoàng
hôn lấp ló bên bờ hoang vu
Kià
ai dạo bước ngẩn ngơ
Bóng
tà vưà xuống một màu thiên thai
Mặt
trời thơ thẩn tìm ai ?
Ông
Tây thơ thẩn bồi hồi thiết tha
Gió
xuân ve vuốt yêu chiều
Bướm
ong xào xạc máu trào về tim
Muà
đông buồn bã im lìm
Chiều
nay trỗi dậy xuân tìm ái ân...?
Bàng
hoàng là một nụ hôn
Cuả
người thiếu phụ hồi xuân má hồng
Ông
Tây thảng thốt vui mừng
Vận
may đã đến rộn ràng muà xuân!
15.2.2011
Lu Hà
Khi
Tiếng Ve Sầu
hoạ
thơ Hồ Bảo Thanh
Nao
nức lòng tôi ngọn gió hè
Gọi
muà dĩ vãng thuở xa xưa
Ve
sầu năn nỉ muà hoa phượng
Kỷ
niệm về đây bao mộng mơ
Tôi
nhớ không nguôi bóng một người
Thướt
tha yểu điệu nắng xanh trời
Sân
trường hoa đỏ màu khao khát
Suốt
cả đời này mong nhớ thôi
Năm
tháng qua rồi hoa vẫn tươi
Xum
xuê cành lá thuở thơ ngây
Như
ai xoã tóc bên chiều vắng
Ngây
ngất lòng tôi sao thoả khuây
Tôi
vẫn mang theo một nỗi buồn
Đi
tìm diễm lệ đoá xuân niên
Nơi
đâu biển cả thuyền trôi dạt
Bờ
bến em ơi! Khắp nẻo trần….
25.8.2009
Lu Hà
Bông
Hoa Tường Vi
tặng
Iamusa Nguyen
Sinh
ra trong cõi ta bà
Lọt
lòng không mẹ thương đau mịt mù
Lá
vàng ảo não từng Thu
Năm
lên mười tuổi biết là con nuôi
Tái
tê sầu thảm đất trời
Tháng
năm lầm lũi cõi đời trần ai
Xót
xa cho trái tim côi
Sống
trong tủi nhục lệ rơi mấy hàng
Mạng
em bằng sáu chỉ vàng
Vú
nuôi cùng mẹ hãi hùng tuổi xuân
Thân
như cây cỏ héo tàn
Cha
nuôi hằn học trần đòn oằn lưng...
Họ
hàng ghẻ lạnh giá băng
Ôm
em mẹ khóc dở dang cuộc đời...
Quanh
năm ở với dì hai
Năm
thì mười hoạ rượu say cha đòi
Bạo
hành thân xác tả tơi
Con
sen đưá ở đồ chơi trong nhà...
Chém
cha cái số đàn bà
Bọt
bèo trôi nổi phù du luân hồi
Kiếp
sau đừng có làm người
Thà
như hoa dại lạc loài tường vi!
14.2.2011
Lu Hà
Lời
Xin Lỗi Cuả Iamusa Nguyen
Chuyển
thể từ thơ 8 chữ sang lục bát
Một
lời xin lỗi gửi trao
Đời
em đã chịu quá nhiều khổ đau
Cạn
dòng nước mắt thương yêu
Ba
chìm bảy nổi ta bà lênh đênh
Sương
thu phủ mái đầu xanh
Quê
muà nhu nhược năm canh tủi sầu
Phận
em đâu dám với cao
Yêu
là bể khổ tình là dây oan
Phút
giây êm ái bao lần
Nhưng
em đã lỡ nụ hôn mất rồi...
Anh
đừng oán trách làm chi...
Trái
tim đã rớt còn gì nưã anh...
Tháng
ngày buồn bã trôi nhanh
Đến
khi nghĩ lại giật mình nhớ anh
Trách
mình hận cả trời xanh
Trái
tim tê liệt bồng bềnh anh ơi!
Chắp
tay Nguyệt Lão đoái hoài
Ghi
tên trong sổ luân hồi nhân duyên
Kiếp
sau em đợi bên thuyền
Tình
sầu vương vấn nỗi niềm trần ai...!
15.2.2011
Lu Hà
Tôi
Chiụ Ông Rồi
Tặng
Michael Rostalski
Ông
Tây nổi hứng làm thơ
Thông
như cháo chảy cô nào chẳng mê
Đuà
hoa cợt bướm tươi vui
Lẳng
lơ tình tứ nào ai có ngờ
Nưả
đêm xào xạc như mơ
Tâm
hồn thổn thức lời ca êm đềm
Yến
oanh nhảy nhót reo cười
"Vận
may can chưá tình tôi với nàng..."
Thôi
thôi tôi cũng chịu ông
Việt
nam ngữ pháp rõ ràng phân minh
Hỏi
rằng: đã mấy xuân xanh?
Chúc
ông hạnh phúc gia đình bình an
Quê
tôi hoa nở chào xuân
Ông
nơi xứ lạnh vẫn còn tuyết rơi
Năm
châu bốn biển bạn bè
Tự
do dân chủ muôn nơi vui vầy!
Hành
tinh vương vấn vơi đầy
Lòng
người nhân thế ngậm ngùi xót xa...!
13.2.2011
Lu Hà
Cô
Gái Trong Sương Mờ
Cảm
tác từ bức ảnh cuả Sang Nguyen
Lá
rơi xào xạc chân cô
Vàng
bay mấy lá nhạt nhoà hơi sương
Ngắm
trông quang cảnh lâng lâng
Thấy
mình rạo rực trong lòng ngẩn ngơ
Phải
chăng tôi đã nằm mơ
Đào
nguyên lạc lối dẫn vào động tiên
Xinh
tươi đượm vẻ hồn nhiên
Phất
phơ dải luạ ảo huyền sương mai
Nghiêng
nghiêng vành nón cô cười
Bướm
hoa dìu dặt bốn bề vây quanh
Một
màu trắng toát thiên thanh
Mờ
mờ sương ngậm in hình cuả cô
Hai
gò bồng đảo thiết tha
Tròn
căng ướt mọng mượt mà đắm say
Hồn
tôi hoá bướm tung bay
Trang
Sinh một thuở còn cay mùi đời...!
12.2.2011
Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét