Thứ Bảy, 23 tháng 8, 2014

Chùm Thơ Tình Ngắn 100



 


Bể Thảm Trầm Luân
hoạ thơ Nguyễn Phan Ngọc An

Lạc bước qua đây hỡi khách trần
Dong buồm bể thảm vượt vô luân
Sóng thần sinh tử vì cơm áo
Trong cõi trần ai nợ máu thân


Dấn bước ra khơi lỡ một thời
Lênh đênh một mảng khóc thương đời
Quê người xứ lạ tìm nơi chốn
Chấp chới tìm ai giưã biển khơi....

Vi vu hiu hắt suốt đêm thâu
Gió thổi lặng nghe kiếp khổ đau
Giưã chốn mây cùng màn chiếu đất
Chơi vơi biển lạnh khóc than sầu

Lạc bước đầu thai sa bến này
Gông cùm bạo lực xiết chân tay
Tha hương biền biệt đời bi lụy
Sầu tủi thương thân sống đoạ đầy

Mái tóc phơ phơ bạc thế trần
Đoái hoài cực lạc đoạn hồng nhan
Đắn đo chi nưã hai dòng nước
Bến đục bến trong ôi thế nhân!

17.10.2009 Lu Hà



Thiên Ý Hồng Nhan
tặng Thiên Ý Phạm

Cô là thiên ý hồng nhan
Tiên nga giáng thế dương trần ngẩn ngơ
Thướt tha kià giải luạ đào
Trắng phau tinh khiết dạt dào hồn tôi
Ngắm cô lòng dạ bồi hồi
Phấn son còn đậm chưa phai má đào
Cho tôi hôn một cái nào
Lâng lâng mái tóc hồng hào trái xoan
Mấy ngày hương vẫn chẳng tan
Canh khuya mộng ảo chập chờn bóng cô
Trách gì tôi đã nằm mơ
Đào nguyên lạc lối bước vào động tiên
Mừng mừng tủi tủi hàn huyên
Thưa rằng họ Phạm tên Thiên là nàng
Nghìn năm duyên nợ dở dang
Hỏi tên trong sổ đoạn trường có nhau
Bỗng nhiên xào xạc tiếng gà
Giật mình tỉnh giấc Nam Kha mất rồi!

1.3.2011 Lu Hà



Trái Tim Rơi
hoạ thơ Môi Tím

Sóng hận triều dâng sông nước trôi
Trái tim lầm lỡ chẳng nên lời
Tình tôi như đoá hoa tim nát
Chỉ khóc cho đời thương mãi thôi

Nức nở u hoài giọt lệ rơi
Trôi theo dòng nước nghẹn không lời
Người đi biền biệt không quay lại
Vĩnh viễn trong tôi một bóng người…

Lòng đau chua xót hỡi người ơi!
Hờ hững vì ai lỡ mất rồi
Có phải vì tôi không biết giữ
Suốt đời nuối tiếc trái tim rơi?...

4.11.2009 Lu Hà




Tóc Mây Loã Xoã
Cám tác từ bức ảnh cuả Sang Nguyên

Tóc mây loã xoã ngang vai
Hay tay chống nạnh làm tôi mê hồn
Váy đen da thịt trắng ngần
Thơm tho mùi bưởi muôn vàn thiết tha
Thương chàng Lý Bạch ngày xưa
Dương Phi một thuở tình thơ bồi hồi
Nưả say nưả tỉnh một thời
Trông mây mà tưởng xiêm y tuôn lời
Mặt hoa dào dạt lòng người
Để Cao Lực Sĩ thị phi đặt điều
Xót xa từ một buổi chiều
Trăng non ló dạng dập dìu biển khơi...!
Hằng Nga sóng nước xa vời
Ngàn thu vằng vặc sáng soi thế trần
Yêu trăng như thể họ Hàn
Hàng cau Vĩ Dạ nồng nàn tình quê ...!

1.3.2011 Lu Hà




Chống Nạnh Thách Đời
Cảm tác từ bức ảnh Sang Nguyên

Kià cô chống nạnh thách ai?
Có tài có giỏi lại đây với bà
Gái này đâu phải lẳng lơ
Chớ đừng ong bướm la đà trời mây
Phải người quân tử anh tài
Phun châu nhả ngọc tuôn lời hào hoa
Xuất thân giòng giõi nho gia
Tổ tiên họ mạc gần xa đàng hoàng
Chớ còn mèo mả gà đồng
Men men dấp dính thì đừng cớ mơ
Khoe khoang tiền cuả đầy nhà
Tiểu nhân bần tiện bên bờ u mê
Thấy cô trang trọng tuyệt vời
Lòng tôi thơ thẩn bồi hồi nhớ cô
Kiếp sau cô thách tôi nào?
Biết đâu căn số vận vào đời nhau...?

1.3.2011 Lu Hà




Trang Hiệp Nữ
cảm tác theo ảnh

Cô là hiệp nữ Phương Thanh
Rút gươm trông thật là xinh nồng nàn
Phong tư rất mực hồng quần
Môi son má phấn trăng ngàn ngẩn ngơ
Cho tôi hôn một cái nào
Liều thân xô cưả ta bà một phen
Giật mình hổ nữ hoa quyền
Muá gươm quay tít hoàng thiên hãi hùng
Mê man ngất sửu bên đường
Hà hơi khởi động cuống cuồng cứu tôi
Dạt dào chùn chụt bờ môi
Hương thơm ngào ngạt tôi thời tỉnh ngay
Hết hồn mà cứ mê say
Bàng hoàng ngồi dậy bồi hồi vẩn vơ
Thuyền quyên yểu điệu má đào
Gươm tra vào vỏ thướt tha Tiểu Kiều
Phương Thanh thỏ thẻ yêu chiều
Thuốc cao võ thuật mọi điều tinh thông
Mến thương nàng cõng trên lưng
Hiu hiu gió mát lâng lâng bóng chiều ...!

2.3.2011 Lu Hà




Gác Kiếm Giang Hồ
tặng Phương Thanh

Tiểu long hiệp nữ nhân từ
Cứu nhân độ thế chính là Phương Thanh
Đưa chàng qua cõi u minh
Tào khang ân nghiã chúng mình với nhau
Sớm khuya chung một mái nhà
Nàng ngồi dệt vải bên bờ sông thương
Dưa cà mắm muối vại tương
Lều tranh một mái lâng lâng sớm chiều
Hồng nhan tri kỷ yêu kiều
Tiểu Long gác kiếm mỹ miều hoa xuân
Ái ân cho hết canh tàn
Sòn sòn năm một nồng nàn thiết tha
Ngán đời thảo khấu giang hồ
Tiểu long gác kiếm mới là Phương Thanh!

2.3.2011 Lu Hà



Thiên Nga Không Trở Lại

Đã qua mấy tháng rồi
Đôi cánh nàng bay đi
Vĩnh viễn không trở lại
Thiên thần là thế thôi…

Như con chim thiên nga
Tâm trí tìm phương xa
Thăm thẳm khung trời rộng
Sông ngân hà ở đâu?

Ngào ngạt nhớ trần gian
Hương hoa nở một lần
Nàng Tiên chân thiện mỹ
Cảm xúc toà thiên nhiên

Nàng đã được sinh ra
Dương trần thêm bóng Nga
Khiến cho ai xúc động
Muá bút thành vần thơ

Thuê thoả lòng cho hoa
Người con gái mộng mơ
Si mê mà nhớ mãi
Thổn thức chờ mai sau...

29.8.2009 Lu Hà



Gọi Gì Cũng Được
tặng Iamusa

Dấu tên thì cũng chẳng sao
Miễn sao người ấy má đào xinh tươi
Iamusa hoá lại vui
Hay hoa trinh nữ tường vi cho đời
Bao nhiêu trí tưởng bồi hồi
Lão trang hoá bướm ở nơi cuối trời
Bồng bềnh huyền ảo xa vời
Cùng nàng tiên nữ chơi vơi biển hồ
Tường vi nở nhụy đón chào
Bướm hôn hương nhụy ngọt ngào Tiên Nga
Ánh trăng vằng vặc dạt dào
Sương rơi lãng đãng ngẩn ngơ ven bờ
Thì thầm gió gọi lao xao
Bướm thành Trang Tử lỡ vào động tiên!

24.2.2011 Lu Hà



Xuân Đón Anh Về
hoạ thơ Thy Loan

Nắng hửng xuân hồng anh thấy không?
Muà xuân cánh én rộn trong lòng
Chôn rau cắt rốn hằng mong đợi
Anh nhé trở về thăm cố hương

Mới độ ngày nào anh mến yêu
Thời gian nhắn nhủ với bao điều
Anh về xơ xác làng quê vắng
Họ mạc rưng rưng lệ ưá sầu

Ngậm đắng bồ hòn tủi nhục thay
Ra đi ngoảnh lại bóng hao gày
Giang sơn gấm vóc đâu còn nưã
Món nợ chiến tranh vẫn đoạ đày…

Xuân đến tết rồi em nhớ anh
Chập chờn thổn thức đến tàn canh
Giọt sầu mưa mãi buồn năm tháng
Bao kiếp thê lương mộng chẳng lành….

31.10.2009 Lu Hà



Chạnh Lòng Thương Bóng
hoạ thơ Huệ Thu

Cưả mở một mình ngắm bóng gương
Ban mai thấm lạnh tóc pha sương
Hơi bay mặt kính nhoà theo gió
Chẳng lẽ vì ta đọng thấm buồn …

Xoả tóc làn mây gượng mấy lần
Thu đông đừng vội tiễn nàng xuân
Chơi vơi vẫn sợ hoàng hôn đến
Sương đọng bờ mi như lệ tan

Nương nhẹ rèm lên qua cưả sổ
Muôn tầng xanh thẳm áng mây trôi
Thả hồn quê mẹ theo hương gió
Như cánh chim bằng vượt biển khơi

Văng vẳng bên tai một giọng hò
Nhặt khoan dìu dặt tiếng đò đưa
Quê hương Đà lạt miền trăng dã
Nhịp võng sầu mưa giấc ngủ trưa

Vò võ hình ai nhạt bóng mờ
Làn môi khoé mắt hiện ra đâu
Gương soi bóng dáng bao mong nhớ
Nhớ mẹ thương cha giọt lệ nhoà

28.10.2009 Lu Hà


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét