Phũ Phàng Nơi Nao
cảm tác thơ Mai
Hoài Thu: Nhạt Nhoà
Người con gái
phương trời Mỹ Quốc
Đẹp vô cùng thôi
thúc cỏ may
Nắng vàng hương sắc
đắm say
Rắc lên mái tóc
phút giây dạt dào...
Chiều gió lộng nghẹn
ngào thương nhớ
Tiếng ve sầu tâm dạ
ngẩn ngơ
Về phương trời cũ
thẫn thờ
Dòng sông lặng lẽ
bơ vơ khóc thầm...
Tình vạn dặm tháng
năm buồn bã
Mới hôm nao mà đã
phôi pha
Bao nhiêu kỷ niệm
mặn mà
Bờ môi ướt mọng nhạt
nhoà anh ơi!
Quang cảnh lạ xa
xôi xứ sở
Nghe trong lòng
sóng vỗ nôn nao
Bờ tre giếng nước
con đò
Chập chờn cánh bướm
mịt mờ xa xôi...
Thương nhớ lắm người
ơi có biết
Chiều hôm nay da
diết xốn xang
Hồn như lạc cõi
thiên đàng
Trần gian thân thế
phũ phàng nơi nao?
24.5.2012 Lu Hà
Phũ Phàng Rong Rêu
tặng nữ văn sĩ Võ Thị
Hảo
Tôi say từ phút
ban đầu
Mênh mông ánh mắt
thiên tư xa vời
Văn chương đài các
thức thời
Ngàn năm văn hiến
sáng ngời sử xanh
Tấm lòng vằng vặc
tâm thanh
Như giòng nước chảy
long lanh má hồng
Chim sa cá nhảy vội
vàng
Hoa chen kém sắc
phấn nồng kém vui
Thuyền quyên yểu
điệu mấy ai
Được như nàng Hảo
đất trời bao la
Thương dân yêu nước
chan hoà
Xót xa lòng mẹ mặn
mà tình em
Trước sau trọn vẹn
nỗi niềm
Trân thành giản dị
trái tim nhân loài
Than ôi! cuộc thế
suy đồi
Trần gian bể khổ đắng
cay tủi sầu
Tiếm danh bổng lộc
sang giàu
Văn nô bồi bút nhà
lầu xe hơi
Đọc văn như thể thấy
người
Thương người thục
nữ nổi trôi giưã giòng
Mác Lê chủ thuyết
điên cuồng
Trải bao thập kỷ
phũ phàng rong rêu!...
14.12.2010 Lu Hà
Phục Sinh Nhớ Lại
chuyển thể thơ Thi
Nguyên: Dã Từ Dấu Yêu
Đêm nay mơ bóng
trăng quỳ
Hồn ơi! Biền biệt
đắm say muôn vàn
Dấu yêu từ buổi
trăng ngàn
Năm xưa nhuộm tím
điêu tàn màu tang
Trái tim ngây ngất
hồng hoang
Tìm đâu thân xác
lang thang nẻo nào?
Không gian lạnh lẽo
mịt mờ
Bóng đen sướt mướt
hững hờ sương rơi!
Tiếng thơ thổn thức
u hoài
Ngân nga biển cả
buồn trôi theo lời
Cửu trùng xanh ngắt
mây trời
Đong đưa cánh võng
làn môi nghẹn ngào
Trăng vàng nhỏ giọt
hư hao
Bàng hoàng nuối tiếc
đôi bờ dở dang
Tình xưa sóng vỗ
trào dâng
Thiêng liêng hồn gọi
lâng lâng suối chờ
Sông Hàng cát trắng
xôn xao
Tình chưa tri ngộ
dạt dào biển khơi
Vùi sâu huyệt mộ
người ơi!
Phục sinh nhớ lại
một thời yêu thương
3.4.2012 Lu Hà
Phượng Ơi!
viết tặng Liên Lưu
Hè về thôi thúc trần
ai
Nhớ nhung một thuở
áo dài trúc xinh
Phượng rơi sao xuyến
lòng mình
Hương trong cuốn vở
mối tình thơ ngây
Hồn em trong trắng
đắm say
Bụi đời chưa vướng
men cay chưa từng
Tiếng chim tu hú
tưng bừng
Ve sầu mở hội một
rừng bướm hoa
Sương đêm mái tóc
ướt nhòa
Trăng non ẻo lả lòa
xòa liễu buông
Ngờ đâu ly loạn dặm
trường
Sen lìa ngó ý tơ
lòng còn vương
Gió hè con cuốc
kêu thương
Hồn thơ áo trắng
quê hương thì thào
Bâng khuâng sóng vỗ
rì rào
Đại dương xa cách
nghẹn ngào Phượng ơi!
2.5.2014 Lu Hà
Phút Yên Lặng
tặng Hoaitrang vu
Phút yên lặng mà
sao da diết!
Hoài Trang ơi! Thắm
thiết tình đời
Miên man bên gốc
cây sồi
Lờ đờ cá lội thuyền
trôi theo dòng
Trời đẹp quá mênh
mông bát ngát
Hàng liễu xanh lướt
mướt sương rơi
Bướm ong ngơ ngác
bồi hồi
Áo dài hoa tím là
người hay tiên?
Nước xanh biếc
thiên nhiên huyền diệu
Soi bóng hình những
mái nhà gianh
Chim khuyên nhảy
nhót trên cành
Điệu hò mái đẩy
kinh thành mờ xa
Cảnh Bà Riạ Vũng
Tàu đâu đó
Cửu Long Giang tầm
tã khổ đau
Nắng mưa dầu dãi
mái đầu
Nưả già thế kỷ
chân cầu lệ tuôn
Nàng trở lại sóng
cồn biển động
Nỗi u hoài vọng tưởng
xa xưa
Áo em trắng dưới
hàng dưà
Gốc cây phượng vĩ
nhạt nhoà bóng ai...
5.10.2012 Lu Hà
Puppe Việt Nam
Cảm tác từ ảnh cuả
Nga Phương
Trông như hai con
Puppe
Mũm ma mũm mĩm
tràn trề muà xuân
Tóc nâu óng ả nồng
nàn
Màu đen cuả mẹ lụi
tàn từ lâu
Hai cô thăm lại
quê nhà
Nưả Tây nưả Việt
thật là xinh tươi
Dập dìu ong bướm bồi
hồi
Đào non hé nụ đất trời đắm say
Nghiêng nghiêng
xoã tóc ngang vai
Loăn xoăn sóng lượn
bàn tay ngọc ngà
Mân mê dải luạ la đà
Ai mà chẳng thích
trầm trồ ngợi khen
Thướt tha lả lướt
như tiên
Công ơn cha mẹ vượt
biên năm nào...?
Hồng hào trắng nõn
mượt mà
Mắt to lay láy bồ
câu dạt dào
Cho tôi thơm một
cái nào
Lên trên mái tóc bốn
muà cài hoa...!
19.2.2011 Lu Hà
Qua Đò Sang Ngang
cảm tác thơ Mai
Hoài Thu: Kiếp Sau Dù Có Tái Sinh
Giờ em cũng như
anh buồn khổ
Ánh trăng vàng cộ
độ chơi vơi
Đại dương thương cảm
xa xôi
Hỏi còn ai nưã rã
rời như ta...?
Ồ lạ chưả đá hoa nở
nhụy
Con ma tình bi lụy
không thôi
Bọt bèo trôi nổi
luân hồi
Phù du bao kiếp biển
trời tìm em...
Anh nằm đợi trăng
thềm sương xuống
Bóng nàng tiên lồng
lộng phiêu bồng
Thướt tha yểu điệu
má hồng
Rượu nồng ân ái động
phòng trúc hoa...
Chừ em hết ngây
thơ khờ dại
Hết khổ đau tê tái
bơ vơ
Hẹn nhau mấy kiếp
bên bờ
Trường giang sóng
vỗ qua đò sang ngang...
12.12.2012 Lu Hà
Quà Mừng Xuân Quý
Tỵ
Quà mừng ngồn ngộn
đầu năm
Chả nem giò luạ biết
làm sao đây?
Càng nhìn càng ngắm
càng say
Nâng niu điã ngọc
vơi đầy nỉ non...
Hai cô chỉ thắm
môi son
Để tôi đắm đuối lạc
hồn mắt nai
Thướt tha rặng liễu
chương đài
Trúc hồ mỹ lệ canh
dài mưa rơi!
Dịu dàng chúm chím
môi cười
Trang Lê quê ngoại
thì tôi biết rồi
Cô kia dáng ngọc
hoa cười
Xôn xao niềm tục bồi
hồi bướm bay...!
Thuận hồng lả lướt
tầng mây
Thương thân cánh vạc
đằng cay bẽ bàng
Bắc thang lên hỏi
thiên đàng
Sổ duyên Nguyệt
Lão lỡ làng mực phai...
Mộng hồn Quý Tỵ
đêm nay
Tóc hành thịt mỡ
thiên thai rượu đào
Khuân vàng lóng
lánh trăng mơ
Rèm buông trướng rủ
đuốc hoa dạt dào...
cảm tác từ ảnh Trang
Lê và Hồng Thuận
17.2.2013 Lu Hà
Quả Tình Xuân Đến
tặng Nhu Ngoc Vo
Quả này như quả cà
phê
Hay anh đào đấy
tràn trề môi em
Ăn vào lại muốn ăn
thêm
Hoa tươi, tươi thắm
lại chêm mộng lành
Yến oanh hoa thắm
lá xanh
Vóc mây liễu rủ
trên cành phù dung
Bồi hồi xao xuyến
ngập ngừng
Hỏi cô thiếu nữ
bên rừng đợi ai?
Ngờ đâu lạc lối
thiên thai
Vi vu sáo trúc
trang đài thướt tha
Tần ngần xuống ngựa
tay ngà
Dập dìu ong bướm
Lu Hà viếng thăm
Dắt vào tệ xá
thành tâm
Mắt huyền vời vợi
tháng năm đợi chờ
Tiếng thơ nức nở
nghẹn ngào
Trăm năm có biết
duyên nào hay không?
Thẹn thùng Như Ngọc
má hồng
Phải chăng kiếp
trước thiên bồng giăng tơ ?
Quả tình xuân động
anh hào
Trai phòng lai
láng rượu đào ngẩn ngơ!
11.4.2013 Lu Hà
Quản Chi Mưa Gió Hồn
Về
Quản chi mưa gió
chập chờn mây
Thương mảnh tình
phiêu dạt đắng cay
Ngàn dặm trùng
dương hồn tưởng nhớ
Khói sương tầm tã
giọt vơi đầy...
Bóng rủ hoàng hôn
chiều ảm đạm
Nhớ nhung hoài thiếu
phụ buồn thiu
Cô liêu bạc bẽo trời
thăm thẳm
Phòng lạnh rèm
buông gió hắt hiu...
Tuyết lạnh mà sao
tắt ánh đèn
Côn trùng rên rỉ nỗi
ưu phiền
Xưa nơi trần thế
buồn không nói
Một cuộc đời tê dại
đảo điên...
Hồn về tức tưởi
cõi nhân gian
Ai biết rằng ai lệ
chưá chan
Lá vàng rơi rụng
hoa tàn uá
Huyệt lạnh sầu
vương khóc cố nhân...
Buồn cho con kén
nhả tơ tằm
Duyên phận lênh
đênh dạ tím bầm
Mím môi cam chịu
bao oan trái
Vương vấn bên thềm
bóng lặng câm...!
thơ cảm tác khi đọc
bài:" Người Về Bỗng Nhớ" cuả Mai Hoài Thu
16.9.2012 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét