Cầu
Ao Tức Cảnh
tặng
Mai Hoàng
Vầng
trán thanh cao dáng ngọc ngà
Gập
ghềnh chân bước gió vi vu
Lăn
tăn mặt nước hồn thơ gọi
Thấy
cảnh người xưa lại nhớ nhà
Cô
gái quê ta đất Bắc Hà
Nghìn
thu một thuở ánh trăng mơ
Tế
Xương đi hẳn còn lưu lại
Nam
Định còn đây chén cháo gà...
Em
ở Sài Gòn vẫn ngóng trông
Mẹ
cha một nắng với hai sương
Sờ
tay lên ngực tim thầm nhắc
Đất
Vị Hoàng ơi! Ếch nhái thương...
Ngây
ngất lòng ta chút vấn vương
Hàng
cau rầu rĩ ở ven sông
Hoàng
hôn buông thả hồn trong gió
Tiếng
sáo diều vang vọng cánh đồng
Thổn
thức chiều nay nhớ cố hương
Mới
vưà lên mạng gặp Mai Hoàng
Ngắm
trông bức ảnh lòng xao động
Muá
bút thành thơ được mấy dòng!
29.11.2011
Lu Hà
Để
Lại Nỗi Sầu
chuyển
thể thơ Mai hoài Thu: Chút Tình Gởi Lại
Tình
sầu gởi lại cho em
Muộn
màng thơ mộng nỗi niềm ái ân
Đêm
nghe sóng vỗ điêu tàn
Mênh
mông cồn đảo lưã lần phôi phai
Nắng
hồng anh dệt ban mai
Trời
vưà ló dạng vắn dài chiều đông
Xanh
màu nhung nhớ đại dương
Hồn
hoang giưã chốn hư không xa mờ...
Nhạc
lòng một khúc hư hao
Canh
tàn thổn thức nghẹn ngào mưa rơi
Tương
tư ngấn lệ rã rời
Uá
màu cây cỏ tuổi đời héo hon
Anh
đi biển dội nguồn cơn
Đường
xa biền biệt sầu tuôn ngậm ngùi
Mưa
ơi! Thấm áo sụt sùi
Đôi
dòng giá lạnh buồn vui tháng ngày...
22.11.2011
Lu Hà
Yến
Oanh Phỉ Nguyền
tặng
nữ thi sĩ Thi Nguyên
Cảm
ơn tiên nữ mở lòng
Bâng
khuâng chan chưá như dòng thơ bay
Tâm
hồn tràn ngập gió mây
Thướt
tha yểu điệu mà say hồn người
Xôn
xao nao nức sóng dồi
Na
Uy biển cả đất trời ngát hương
Phải
chăng con cháu Lạc Hồng
Đi
đâu cũng nặng vấn vương tình nhà
Tóc
đen dáng vẻ ngọc ngà
Mẫu
đơn cũng thẹn Hằng Nga tủi hờn
Cung
đàn cành quế hao mòn
Cây
đa lá rụng mưa tuôn gió sầu
Mênh
mông cánh trắng hải âu
Ole
dìu dặt chân cầu nỉ non
Nước
trôi đá chảy đôi hòn
Thủy
chung hạnh phúc môi son má hồng
Phảy
tay thơ tặng xuôi dòng
Bồng
bềnh lá thắm cho lòng biển xanh
Bỗng
nhiên thi hứng cô mình
Kiếp
sau hẹn gặp yến oanh phỉ nguyền.
26.11.2011
Lu Hà
Tuổi
Mùi Đắng Cay
cảm
tác thơ và ảnh cuả Mai Hoài Thu: Đợi Chờ
Thu
sinh vào đúng năm mùi
Nai
vàng ngơ ngác đất trời sầu thương
Trần
gian lạc lối vô thường
Bến
sông nai gọi vấn vương mãi hoài
Lá
rơi xào xạc chân đồi
Thuyền
quyên yểu điệu biết nơi nào về...
Đường
xa dặm nẻo sơn khê
Sương
mù giăng kín ủ ê chốn nào
Đoạn
trường em viết thành thơ
Phong
tình cổ lục xếp vào một chương
Thương
người thục nữ xa hương
Quê
người đất khách má hồng phôi phai
Tháng
năm trằn trọc canh dài
Hồn
thơ mang xuống tuyền đài chưa tan
Rồng
vàng bạch mã cũng than
Kiếp
sau gió lặng trăng ngàn đầu thai
Tuổi
mùi duyên phận đắng cay
Thôi
sinh tuổi ngưạ anh đây tuổi rồng?
Chú
Thích: Tác giả bài thơ sinh năm nhâm thìn
22.11.2011
Lu Hà
Bích
Câu Gọi Hồn
tặng
Đỗ Hữu Nghiã
Giấc
tròn mộng liễu đi qua
Bích
câu kỳ ngộ người hoa đâu rồi
Đêm
qua huyền ảo xa xôi
Gặp
nàng tiên nữ bồi hồi ngẩn ngơ
Hỏi
rằng nàng ở nơi nao
Đào
nguyên dẫn lối rước vào động tiên
Thanh
trần nhũ đá thiên nhiên
Phong
vân dáng vẻ ưu phiền chi đây?
Giáng
Kiều mong mỏi tháng ngày
Mong
chờ hội ngộ đắm say phỉ nguyền
Ban
ngày thanh khí đã quyên
Ở
nơi thư quán Tú Uyên hỡi chàng
Ngàn
thu duyên nợ lỡ làng
Lu
Hà chuyển kiếp ngổn ngang tơ vò
Nhờ
ông Hữu Nghiã đề thơ
Nhớ
nàng nhập mộng bến bờ tương tư
Mừng
vui ta lại gặp nhau
Thăng
Long phố cổ Bích Câu gọi hồn.
23.11.2011
Lu Hà
Cảm
TácTức Thời
theo
tâm trạng Mai Hoài Thu: Gánh Nặng
Thương
em cuôc sống tha hương
Xứ
người xa lạ má hồng phôi phai
Đêm
mưa trằn trọc canh dài
Hàng
hiên lã chã tháng ngày sầu vương
Mười
hai năm đã trôi dòng
Cuộc
đời buồn bã hai phương đất trời
Đôi
vai gánh nặng rã rời
Đêm
nằm thao thức bồi hồi ai thương?
Trầm
luân trăm nẻo dặm đường
Thuyền
tình bể ái trùng dương não nùng
Em
tôi lận đận vô cùng
Sớm
khuya tần tảo đoạn trường sầu bi
Ba
đời nghịch số em ơi?
Kiếp
sau hẹn gặp ở nơi gốc sồi
Trao
em một đoá mộng đời
Vần
thơ tao ngộ luân hồi nổi trôi.
23.11.2011
Lu Ha
Mùa
Đông Cổ Tích
tặng
Kim Tiên nhân đọc bài thơ: Khẽ Nhé Đông Ơi...
Đông
về ve vuốt Kim Tiên
Thưa
rằng: Họ Phạm dịu hiền thướt tha
Hàng
cây tuyết trắng như hoa
Ơ
kià yểu điệu Hằng Nga giáng trần
Áo
lông rực rỡ mây ngàn
Hồn
thơ ngây ngất nồng nàn mến yêu
Giá
băng cảnh lại tiêu điều
Vườn
ai xơ xác hoang chiều buồn len
Nỗi
lòng man mát gió chen
Côn
trùng rên rỉ triền miên não nùng
Quê
hương biền biệt muôn trùng
Giáng
sinh Thiên Chuá lạnh lùng làm sao
Tiểu
Kiều ươn ướt má đào
Thương
nàng Bạch Tuyết dạt dào hồn thơ
Giấc
mơ khói toả sương mờ
Tìm
đâu cho bảy vẩn vơ chú lùn?
25.11.2011
Lu Hà
Tơ
Vương Kiếp Nào
tặng
nữ thi sĩ Thi Nguyên
Thi
Nguyên đâu phải tay vưà
Cũng
giòng hào kiệt nữ lưu thư hùng
Bôn
ba hải ngoại trùng dương
Văn
chương nết đất non sông u hoài
Nguyễn
Du chín suối ngậm cười
Hồn
thơ thấm đẫm tình người nôn nao
Kià
ai trong đám sương mờ
Rẽ
mây bước xuống bên bờ sông Tương
Gặp
nàng tiên nữ mến thương
Thướt
tha yểu điệu thiên hương dịu dàng
Lâu
nay quen sống thiên đàng
Tự
do dân chủ nhẹ nhàng thảnh thơi
Chín
năm hạ giới một thời
Làm
người dân Việt bồi hồi thiết tha
Mừng
vui bên bến sông Hà
Nhận
ra huynh muội mận mà tình xưa
Cầm
kỳ xướng hoạ thi ca
Cung
đàn lục bát nhạt nhoà thâu canh
Gió
lay động bức mành mành
Giật
mình thức giấc bên cành thùy dương
Trâm
cài để cạnh giá gương
Phải
chăng duyên nợ tơ vương kiếp nào?
26.11.2011
Lu Hà
Mộng
Tình Trăng Tỏ
chuyển
thể thơ Thi Nguyên: Đêm Lân Tinh
Đêm
huyền ảo tình xuân chan chưá
Thiếp
với chàng mộng ảo gần xa
Ngọc
ngà mềm mại làn da
Lân
tinh lấp lánh chan hoà thiết tha
Nét
cong lộ, luạ là ánh mắt
Mái
tóc đen da diết quấn nhau
Ngẩn
ngơ kià chị Hằng Nga
Ở
nơi cung Quảng quặn đau canh trường...
Bởi
lễ giáo kỷ cương xã hội
Cõi
trần gian tê tái tới đâu
Mây
đen giăng kín trên đầu
Trái
tim nóng bỏng in sâu cõi lòng
Nguồn
suối mát xanh trong cuồn cuộn
Dòng
lân tinh sóng gợn lô nhô
Đê
mê tình ái trăng mơ
Mênh
mông vũ trụ tỏ mờ sông tương
Làn
môi thắm xạ hương ngào ngạt
Trang
Tử ơi, ngây ngất bướm bay
Thiên
đàng hạ giới đắm say
Mộng
tình trăng tỏ kiếp này ai hay?
26.11.2011
Lu Hà
Bẽ
Bàng Hồn Ma
cảm
tác thơ Mai Hoài Thu: Hồn Ma
Đêm
thu sương phủ mịt mù
Trước
thềm dáng liễu lờ mờ lướt qua
Thảm
thương chết yểu đó mà
Nên
chưa siêu thoát la đà đó đây
Mộng
tình nàng vẫn đắm say
Tóc
dài chấm gót chân mây buông hờ
Dáng
đi thảm thiết dật dờ
Đắng
cay trần thế bến đò thủy chung
Cớ
sao duyên phận lỡ làng
Tình
thù ân oán dở dang hãi hùng
Môi
son nhợt nhạt não nùng
Nắm
xương bạc bẽo bẽ bàng hồn ma
Nấm
mồ vô chủ xót xa
Khói
hương chẳng có mà ra nỗi này!
26.11.2011
Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét