Bồng
Bềnh Nhớ Ai
Tuyết
dày bao phủ giang sơn
Mây
trời trắng đục ngút ngàn phong ba
Cột
đèn xanh đỏ bơ vơ
Mênh
mông dặm thẳm biết đâu mà tìm
Hoang
vu cảnh vật êm đềm
Muà
Đông xứ lạnh nỗi niềm chưá chan
Lòng
còn vương vấn ái ân
Nhớ
người trong mộng thả hồn thơ bay
Đêm
qua rạo rực bồi hồi
Thiên
nga bồng đảo men say tình người
Phất
phơ tà áo ống tay
Nghê
thường cung điệu thuở thời mai hoa
Chiều
nay tựa cửa xót xa
Giáng
sinh Thiên Chuá nghẹn ngào xa xưa
Thuyền
quyên yểu điệu má đào
Noel
chén rượu mặn mà thâu canh
Đêm
khuya hồn lại tự tình
Non
xanh nước biếc bồng bềnh nhớ ai?
24.12.2010
Lu Hà
Muà
Xuân Lại Về
Mưa như dây bột trắng phau
Hàng
cây thánh giá ngẩn ngơ giưã trời
Thiên
thần cũng thấy lẻ loi
Nhớ
người tri kỷ ngậm ngùi thở than
Ngâm
mình bồn tắm chưá chan
Tai
nghe nước chảy nỉ non nỗi niềm
Sờ
tay thầm hỏi trái tim
Nghẹn
ngào thổn thức im lìm xót xa
Bây
giờ nàng ở nơi đâu?
Lòng
ta vương vấn hồn đà vẩn vơ
Thương
ai như cánh hoa đào
Mỗi
năm mỗi tuổi sắc màu thời gian
Đông
tàn cây mọc chồi non
Én
chào bướm lượn muà xuân lại về!...
24.12.2010
Lu Hà
Hallejulia!
Cuối
năm đi chợ mua hàng
Bỗng
dưng nhớ tới bóng hồng xôn xao
Nhẹ
nhàng khuân mặt Á Châu
Mời
chào đon đả rau dưa mắm cà
Cũng
là nòi giống quê nhà
Mảnh
mai yểu điệu má đào môi son
Đăm
chiêu tư lự xa gần
Trái
tim thổn thức muôn vàn chưá chan
Chần
chừ ngả bóng hoàng hôn
Hằng
Nga lấp ló héo hon cõi lòng
Thương
nàng xa cách trùng dương
Giáng
sinh Thiên Chuá giáo đường long lanh
Hào
quang ngọn nến rung rinh
Chắp
tay cầu nguyện an lành vui tươi
Ngàn
năm vang vọng ca hoài
Đoàn
chiên hoan hỉ hallejulia! hỡi người!
23.12.2010
Lu Hà
Nhớ
Ai
Nhớ
ai sao nhớ vô cùng
Mà
sao ai cứ dửng dưng lá vàng
Lừ
đừ có lội nước trong
Bên
bờ hồ vắng má hồng ngẩn ngơ
Quan
san gió bụi sơn hà
Lưả
lòng vẫy gọi nắng mưa vẫy vùng
Đường
xa dặm thẳm trùng dương
Lênh
đênh sóng vỗ đoạn trường thâu canh
Tương
tư ngẫu ruột trời xanh
Đầm
đià lá liễu tâm tình vì ai?
Giọt
sương vũ trụ bồi hồi
Không
gian tĩnh lặng ngậm ngùi xót xa
Thuyền
quyền hội ngộ anh hào
Thanh
mai trúc mã bến đò trần gian
Bơ
vơ muôn cõi thế nhân
Thu
qua đông lại thấm buồn xa xôi?
Phải
chăng sai xót điều gì?
Cung
đàn lạc điệu biển khơi trập trùng!...
24.12.2010
Lu Hà
Sông
Tương
Sông
Tương sóng vỗ nghẹn ngào
Mưa
tình nhân thế dạt dào chảy xuôi
Đông
Tây hai ngả ngậm ngùi
Chưá
chan giọt lệ biển khơi trập trùng
Thương
em anh mới có lòng
Năm
canh rầu rĩ má hồng phôi phai
Sao
em chẳng nói một lời?
Rằng
em cũng nhớ bồi hồi sông Tương
Sáng
ngày ẻo lả soi gương
Tháng
năm ảo não vấn vương tâm tình
Trái
tim giá lạnh sao đành
Để
người tri kỷ vấn mình thở than
Nỗi
niềm canh cánh trăng ngàn
Cung
đàn lạc điệu muôn vàn sầu tư
Bây
giờ người ở nơi nao?
Mênh
mông thăm thẳm bụi mờ thời gian
Dửng
dưng lá rụng trăng tàn
Hoa
trôi bèo dạt muà xuân héo mòn
Xót
xa cánh nhạn đôi lần
Đôi
bờ lạc lối cho buồn sông Tương!
25.12.2010
Lu Hà
Hãy
Nói Đi Em
Đợi
mãi em hoài em gái ơi!
Noel
lưỡng lự chẳng nên lời
Lòng
anh hừng hực như than đốt
Rơm
củi lò hương đã bén rồi...
Đừng
trách tơ duyên phận hẩm hiu
Nưả
đời lận đận vẫn đòi yêu
Thương
em vương vấn dư dòng lệ
Thổn
thức năm canh một dáng Kiều
Anh
sẽ tìm em bên suối thơ
Mặn
mà êm ái trái hoa mơ
Hồng
nhan tri kỷ cùng năm tháng
San
sẽ cho nhau cả bốn muà...
Hãy
nói đi em bởi cớ sao ?
Bâng
khuâng tư lự nỗi âu sầu
Bao
điều như thế ô hay thật
E
thẹn nên em muốn giả đò...?
Chuyện
chỉ đôi ta biết thế thôi
Mà
sao lại sợ thế gian cười
Thị
phi khó tránh đời dung tục
Hãy
nói đi em chỉ một lời!
24.12.2010
Lu Hà
Em
Tôi Vất Vả
Tìm
em anh biết ở đâu?
Sáng
ngày bươn bả la đà hoàng hôn
Thức
khuya dậy sớm chuyên cần
Mưu
sinh tần tảo muôn phần khó khăn
Đoan
trang yểu điệu môi son
Chiều
thu dào dạt nỉ non sông hồ
Hò
ơ bên bến Ninh Kiều
Sông
Hương núi Ngự thuở nào còn đây
Tình
trường vương vấn đắm say
Rượu
nồng em rót bồi hồi chưá chan
Quê
hương cay cực cơ hàn
Tấm
lòng tha thiết tổ tiên giống nòi
Việt
Nam muôn dặm xa xôi
Bát
cơm rau muống nhớ mùi me chua
Thương
em viết mấy vần thơ
Bình
yên an thái má trái đào xuân nương
Mênh
mông dặm thẳm trùng dương
Biển
khơi xa cách nỗi lòng cuả anh!
14.12.2010
Lu Hà
Thương
Nhau
Thương
ai, ai cũng có thương
Thương
nhiều, thương ít tuỳ lòng trời xanh
Con
chim nó hót trên cành
Nó
khuyên bướm trắng tâm tình với hoa
Chân
thành hương nhụy trước sau
Cho
hoa tươi thắm bao giờ dám phai
Người
ơi, sống ở trần ai
Đã
thương, thương trót bồi hồi từ tâm
Tình
yêu nam nữ âm thầm
Đố
ai biết được chưá chan cuộc đời
Ba
sinh bi lụy u hoài
Luân
hồi khổ tận ngậm ngùi sử xanh
Thắp
đèn nhỏ lệ tàn canh
Bút
hoa xin chép trường tình một chương!
27.12.2010
Lu Hà
Trọn
Đoá Hoa Lòng
Ra
vào anh cứ nhớ em
Tình
anh sông nước êm đềm chảy xuôi
Phải
chăng duyên nợ luân hồi
Tâm
hồn thi sĩ u hoài chiều thu
Phải
chăng dang dở kiếp nào?
Ngậm
ngùi than thở chuyến đò tình chung
Phải
chăng sóng gió phũ phàng?
Cung
đàn lạc điệu tơ chùng phím loan
Lỡ
làng sáng tối nỉ non
Ngóng
trông gió thoảng trăng ngàn mây bay
Thương
con nhạn trắng lẻ loi
Phong
thư buộc chỉ mấy lời tri âm
Hạt
gieo đúng chỗ nảy mầm
Mưa
ngâu thấm đất từ tâm thắm hồng
Mong
sao trọn đoá hoa lòng
Cuả
người lữ khách tha hương xứ người!
26.12.2010
Lu Hà
Thương
Người Thục Nữ
Thơ
theo dòng nước cuốn trôi
Văn
như thác đổ sục sôi tâm hồn
Trái
tim nao nức đa đoan
Mấy
phen rạo rực máu tràn chưá chan
Canh
khuya tầm tã mưa dầm
Hàng
hiên thánh thót âm thầm nỉ non
Lao
xao mộng tưởng trăng ngàn
Bồng
bềnh lơi lả điệu đàn ái ân
Buông
tuồng ướt đẫm môi son
Không
gian đứng lại trống dồn một thôi...
Nhớ
ai ngồi gốc cây hoè
Khóc
đàn kiến lưả chôn vùi nước mây
Thương
người thục nữ xa xôi
Trùng
dương dặm thẳm ngậm ngùi thở than!
26.12.2010
Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét