Hồng
Nhan Bạc Mệnh
hoạ
thơ Mai Hoài Thu
Tiền
Đường sông nước đoạn trường
Tiếng
đàn ai oán như vương vấn sầu
Ngậm
ngùi rỏ lệ sa châu
Đọc
Kiều lòng cũng quặn đau thấm buồn
Hiu
hiu gió thổi sóng cồn
Ngẫm
suy ai chẳng ruột gan bồn chồn
Thương
cho lá rụng hoa tàn
Trả
vay, vay trả trần gian nợ đời
Nhân
duyên tiền định luân hồi
Khóc
cho số phận một người tài hoa
30.11.2009
Lu Hà
Vịnh
Thúy Kiều
Tài
sắc nổi danh phận má hồng
Lửa
tình đang bén bước sang ngang
Thuý
Kiều mây bạc dòng phiêu lãng
Kim
Trọng mưa nguồn suối nhớ mong
Từ
Haỉ anh hùng sao đứng chết
Thúc
Sinh nhu nhược phaỉ ngồi trông
Tiền
đường bến nước hồn ai đó
Văng
vẳng đàn xưa tiếng khóc chồng
Lu
Hà
Thuý
Kiều Bán Mình
Lạy
thần mặt trắng bạc như vôi
Con
trẻ làm sao biết mệnh trơì
Số
kiếp luân hồi vay từ trước
Phong
trần xoay trả nợ cho đơì
Có
ba trăm lạng đi thưa kiện
Vơí
một thoa vàng việc mơí thôi
Quen
thoí quan nha moi cuả đút
Đơì
nay cũng thế hơĩ kiều nhi.
2007
Lu Hà
Đêm
Sầu
hoạ
thơ Mai Hoài Thu
Ngoài
hiên tàu lệ vơi đầy
Giọt
sương thánh thót xáo gày ngày xuân
Nằm
nghe bể dội ca luân
Trầm
luân khổ aỉ đằng vân mây buồn
Nổi
lòng rầu rĩ mưa tuôn
Trần
gian còn kẻ đêm buồn thấu chăng?
Thuyền
trăng lưng gió sao băng
Cô
đơn thoang thoảng nhỡ nhàng thuả xưa
Nỗi
mình tê tái đêm sâu
Phong
trần dấu bụi hồn đau héo mòn
Trăng
soi đuà rỡn giận hờn
Tình
vương xa vấn lòng son khéo nhoà
Ngẫm
thân phù thể trôi qua
Bồng
lai mộng gửi trăng già thảnh thơi
Thuyền
tình lạc lối xa khơi
Luân
hồi trôi nổi kiếp đời sầu tư….
14.8.2009
Lu Hà
Trách
Nàng Xuân
“Hoa
xuân chưa nỡ sao tàn uá
Để
lại trong tim vạn cổ sầu…”
Xuân
vẫn là xuân ngàn thế kỷ
Tình
xuân chan chưá gió trăng mơ…
Có
người thiếu phụ thương xuân khóc
Giọt
lệ đầy vơi má ướt nhoà
Xuân
đến xuân đi xuân bạc bẽo
Mỗi
năm vương nặng mối tương tư
Xuân
cuả mọi người xuân cuả ta
Mà
sao mây gió hững hờ qua
Cho
xuân buồn tủi bao thương nhớ
Trằn
trọc năm canh một cánh đào..
Xuân
đã đến rồi em thấy không?
Cùng
anh nâng chén rượu tang bồng
Hoa
tiên bút tích hồn thu thảo
Gửi
lại cho đời bao mến thương!
21.1.2011
Lu Hà
Hạt
Giống Hồng Hoang
Chuyển
thể thơ Diêu Linh theo tâm trạng riêng : Tự Khúc Xuân
Anh
gieo một hạt hồng hoang
Vào
lòng mảnh đất tình thương thuở nào
Em
còn đứng ở đồi cao
Kiêu
sa gió thổi bốn muà đợi ai...?
Giọt
nào nắng thấm bờ môi
Run
run tê dại mãi hoài em ơi!
Muà
nào gió gọi mưa rơi?
Cho
anh gõ cưả trọn đời thủy chung...
Hững
hờ giọt nước xuôi dòng
Tình
anh thấm đẫm má hồng phôi phai
Dửng
dưng em vẫn hát cười
Bướm
hoa dìu dặt vui tươi xuân về...
Mây
hồng muôn nẻo sơn khê
Biết
đâu mà đợi mải mê anh chờ
Hỏi
trời Nguyệt Lão se tơ
Thuyền
tình ai hẹn bến đò sang ngang
Ngậm
ngùi gịọt nước sông Hương
Điệu
hò mái đẩy bến sông nhỡ nhàng
Ôi
thôi em đã lấy chồng
Thương
cho hạt giống hồng hoang buổi đầu...!
30.1.2011
Lu Hà
Hồn
Về
hoạ
thơ Mai hoài Thu
Hồn
còn thơ thẩn vườn mai
Cỏ
cây than khóc dấu hài vấn vương
Em
ơi! Chiều lạnh xa thương
Hương
xưa thoang thoảng dặm đường chim bay
Âm
dương đôi ngả sương tay
Bờ
môi khoé mắt những ngày xôn xao
Lang
thang hồn ở chốn nao
Mang
theo sầu tủi nghẹn ngào bóng tên
Não
nùng gió gọi từng đêm
Lòng
này thổn thức ưu phiền quanh năm
Xót
đau thân phận bao lần
Nhà
giam chế độ âm thầm hờn căm
Vì
sao ra nỗi cô đơn
Ai
gây ra cảnh điêu tàn chia ly
Hồn
về vơ vẩn cành mai
Nỗi
đau xa cách dập vùi trùng dương
Bọt
bèo thứ lữ tha hương
Chiều
đêm nghe tiếng non sông gọi hồn
Em
ơi! Hồn lạc siêu tan
Đầu
thai đừng nhé dương trần lầm than...
18.7.2009
Lu Hà
Lục
Bát Nguồn Cơn
hoạ
theo thơ Huệ Thu
Tết
đi hoa vẫn còn xuân
Hồng
nhan đâu hết mưa phùn tình riêng
Con
chim nhảy nhót reo chuyền
Bài
ca muôn thuở đừng quyên hỡi người
Sáng
nay ẻo lả gương cười
Ô
hay ai thế ngắm rồi say thêm
Vuốt
tay thơm mái tóc em
Quay
đi quay lại tênh hênh trong nhà
Hồn
mơ văng vẳng canh gà
Đêm
khuya gió kẽ chui qua động phòng
Sầu
tư mộng tưỏng tàn đông
Chăn
hai ba chiếc mà lòng trắng trơn
Bâng
khuâng tô lại nét son
Mở
lòng gượng gạo thế nhân mỉm cười
Ô
hay chiều thả mây trời
Tiếng
ai thoang thoảng lưng đồi lá bay
Thì
thầm non nỉ thơ bay
Hạt
châu lã chã bàn tay lạnh buồn
Yêu
ai nhớ nuớc thưong nguồn
Sanh
năm nhớ hẹn hồi hưong trở về...!
16.5.2009
Lu Hà
Mưa
Hờn Gió Hận
hoạ
thơ Mai Hoài Thu
Gịọt
mưa thả lỏng ngoài trời
Hững
hờ rớt xuống cuộc đời chua cay
Ngoắt
ngoa cành trúc lá bay
Hồn
mây ngang trái lưu đày đại dương
Vì
sao duyên phận lỡ làng?
Hỏi
trăng hỏi gió lạnh lùng đêm suông
Canh
tàn mang nỗi buồn riêng
Thương
cho một sợi chỉ hồng tơ vương
Anh
đi trăm núi ngàn phương
Có
còn mang chút hương lòng chưa tan
Ngoài
kia sấm sét vô duyên
Ầm
ầm biển động sóng cồn lô nhô
Bây
giờ thuyền dạt nơi đâu?
Có
còn nhớ đến giọt sầu trần ai
Mưa
rơi hờn giận cho đời
Vườn
hoa tan nát đất trời cỏ cây
Nghĩ
mình trăm nỗi đắng cay
Nhân
duyên tiền định đêm dài mênh mông
21.11.2009
Lu Hà
Lạc
Vào Cõi Tiên
hoạ
lại thơ Mai Hoài Thu
Trăng
non trăng lớn trăng già
Hoài
Thu vẫn đẹp mặn mà đường tơ
Thiên
thai mộng ảo hoang vơ
Thẩn
thơ Từ Thức nào ngơ với tình
Dạt
dào gió thoảng hồn kinh
Cõi
tiên chẳng đặng mộng tình sầu tư
Chàng
từ lạc bước an cư
Trần
gian xa cách vẫn chừ nhớ quê
Ái
tình hương sắc đam mê
Mẫu
đơn bẻ gãy hẹn thề cung trăng
Tiên
Nga như cõi sao băng
Phàm
trần lưu luyến hoang tàn khắt khao
Ôi
thôi duyên nợ ba đào
Một
năm tiên cảnh biết bao xa vời
Chàng
về quen lối mây trời
Bâng
khuâng thức giấc ngời sao đêm…
5.7.2009
Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét