Thứ Ba, 19 tháng 8, 2014

Chùm Thơ Tình Ngắn 16



 

Con Tim Vẫy Gọi
chuyển thể thơ Chinh Nguyên: Sau Cơn Mê

Đêm tao ngộ thiếp đi vào mộng
Sương chập chờn thấy bóng em về
Dìu nhau vào cõi đam mê
Đường vui quên nẻo trầm khê não nề


Chợt tỉnh giấc ê chề não nuột
Em đi rồi thống thiết người ơi!
Mùi hương hoa bưởi nụ cười
Mới vưà quấn quít bồi hồi ngẩn ngơ

Bước xuống giường bơ vơ sầu tủi
Mới đêm qua mà vội vàng chi
Phải chăng lạc bến Liêu Trai
Bên cầu quay quắt trần ai xa vời

Vầng dương mọc vàng rơi óng ánh
Dưới hiên nhà lóng lánh tơ vương
Quay đầu xúc động nhớ thương
Thật buồn tiếng động lá hồng bay qua

Thôi đành vậy sầu tư đắm đuối
Chờ đêm về em lại kề bên
Nổi niềm thổn thức triền miên
Con tim vẫy gọi mọi miền biển khơi...!

6.4.2012 Lu Há



Công Chúa Ba Tư
tặng Thanh Ngân

Hỡi nàng công chúa Ba Tư
Một nghìn đêm lẻ canh thâu nhạt nhòa
Ngân vang tiếng hát chan hòa
Đức vua cảm ngộ Lu Hà thiết tha

Gắp nhau trong cõi sa bà
Thanh mai trúc mã sơn hà bướm ong
Lâng lâng khúc nhạc thiên bồng
Hỉ nhi khổng tước nghê thường vũ y

Dạt dào cung điệu lâm ly
Hoa cười ngọc thốt tà huy ráng hồng
Nghẹn ngào sóng nước quê hương
Bồi hồi lữ khách tha phương cuối trời

Bài thơ gửi lại cho đời
Nghìn thu ai biết nụ cười tơ vương
Xích thằng Nguyệt Lão hóa công
Trăm năm duyên nợ đoạn trường sông tương.

9.6.2013 Lu Hà



Công Chuá Phất Kim

Vì nước quyên sinh chìm giếng ngọc
Bị người phụ bạc thiếp đa mang
Mối hận tuyền đài vương chẳng dứt
Nghìn thu cây cỏ khóc thương nàng

Chuà xưa bảy trụ vẫn còn đây
Đền cũ rêu phong ngẫm đắng cay
Phất Kim công chuá Đinh Hoàng Đế
Mai trúc sầu than lệ ưá đầy

Nhật Khánh tên kia sao phản quốc
Cớ sao y lại được làm chồng
Rạch mặt mỹ nhân bờ biển vắng
Trăng vàng in bóng nước thê lương

Phiến sầu tàu lá giọt sương trời
Hương khói tàn nhang muội rã rời
Nhớ người bạc mệnh cùng mây gió
Một tấm lòng son để lại đời!

thơ làm nhân đọc 2 khổ thơ tự do cuả Hoàng quang Thuận: Đền Phất Kim
25.8.2012 Lu Hà

Trích: Đền Phất Kim

Thất Trụ chùa xưa còn có nữa
Phất Kim công chúa của Tiên Hoàng
Đền lạnh gió mưa màu rêu nhạt
Lau mọc chen cành cảnh sơ hoang

Ôm hận nghìn thu rơi lệ ngọc
Trâm tan bình vỡ nước hoa trôi
Xiêm áo còn vương bờ giếng cũ
Duyên tình bi hận nước mắt rơi

Hoàng quang Thuận



Ca Chùa Chân Kinh
hoạ chuyển thơ Mai Hoài Thu: Rồi Sẽ Về Đâu?

Em chìm đắm bốn mươi năm lẻ
Bởi yêu nhiều bao nỗi đau thương
Hận đời biếng trải lược gương
U buồn cay đắng trái vương bến tình...

Tim khờ dại trời xanh thăm thẳm
Thuở thiếu thời đằm thắm đã yêu
Trong nôi thoang thoảng hương Kiều
Ba thương má nựng sớm chiều thướt tha...

Em lớn dậy ngây thơ mộng tưởng
Trời tím mây bảng lảng hoàng hôn
Ngờ đâu lệ chảy trào tuôn
Khổ đau cùng tận nguồn cơn tủi sầu...

Bởi tiền kiếp ba đào bạc bẽo
Phận hồng nhan lẽo đẽo theo sau
Ái ân nghiã điạ chôn sâu
Giai không tứ đại cưả chuà chân kinh...

17.1.2012 Lu Hà



Cung Đàn Dở Dang
chuyển thể thơ Chinh Nguyên: Niềm Đau

Tim yêu ta vẫn say lòng
Chén cay bến cũ theo dòng thời gian
Cuộc đời du tử trầm luân
Ru hời tiếng vọng trần gian mịt mù...

Vòng tay tình mẹ ôm ta
Quê hương yêu dấu lệ sa não nề
Trải bao giông gió ê chề
Bỏ nhà lưu lạc sơn khê xứ đoài

Tuổi thơ ta đã mất rồi
Loạn ly khói lưả chơi vơi bão bùng
Nưả đời lữ khách bi thương
Trả vay vay trả thê lương u hoài

Phù vân một kiếp xa vời
Quê người xứ lạ lạc loài bước chân
Môi mềm chén đắng mưa chan
Sài Gòn Hà Nội cung đàn dở dang...

7.4.2012 Lu Hà



Cung Đàn Dở Dang
tặng Thimyngoc Huynh: Ngày Buồn Bankstown – Sydney

Sầu chan chín tháng đầy rồi
Mây vàng phiêu lãng cuộc đời chơi vơi
Lời thề năm ấy xa trôi
Theo chân lữ khách về nơi cuối trời…

Một mình cô quạnh lẻ loi
Câu thơ đỡ dậy thảnh thơi nụ cười
Chạnh lòng nức nở chưa thôi
Bao nhiêu kỷ niệm một thời xuân xanh

Thẹn thùng mai trúc yến anh
Từng thu lá rụng năm canh rượu tàn
Mới đây mà đã non ngàn
Thương hoa tiếc ngọc muôn vàn khổ đau

Phù sa tầm tã bể dâu
Dòng đời mù mịt cơ cầu phong ba
Nhạt nhòa bến bãi sa bà
Thuyền trôi sóng vỗ sơn hà còn ai...?

Ba sinh hẹn liễu chương đài
Đò ngang chày ngọc đêm dài thở than
Đoạn trường chăng chớ thế gian
Côn trùng rên rỉ cung dở dang…!

7.5.2013 Lu Hà



Cung Đàn Đứt Dây
cảm tác khi đọc thơ Thimyngoc Huynh: Huyễn Vọng

Làm sao khóc được hở giời
Tim tôi băng giá lệ trôi theo dòng
Bọt tan nỗi nhớ hư không
Đêm đen chẳng nghĩ mênh mông hão huyền

Tiếng là thục nữ thuyền quyên
Mà sao khờ dại triền miên u hoài
Tin lời mật ngọt trần ai
Xót xa rặng liễu chương đài phỉ phong

Đoái thương một sợi chỉ hồng
Ngó sen lìa gãy tơ lòng còn vương
Ngậm ngùi chén rượu cay nồng
Men say tưởng nghĩa vợ chồng tào khang

Nào ngờ tình đã sang trang
Trăng suông bến bãi bẽ bàng đò ngang
Oán hờn duyên phận dở dang
Bướm ong đòi đoạn lỡ làng mùa xuân

Hè về vội vã hương tàn
Thu sang lá rụng sương ngàn mộng tan
Hàng hiên lã chã mưa chan
Đông buồn gía lạnh cung đàn đứt dây…!

30.4.2013 Lu Hà


Cũng Đành Chịu Thôi
tặng Sao Mai

Tên em là đóa sim hồng
Đồi cao bát ngát hương lòng thơ ngây
Bâng khuâng thục nữ đắm say
Trải bao mưa nắng tháng ngày phỉ phong

Sao mai lấp lánh hư không
Đào nguyên lạc lối non bồng là đây
Ngẩn ngơ suối tóc mây bay
Lờ đờ cá lội vui vầy thiên nga

Nâng niu mười búp sen ngà
Hây hây gió thoảng mượt mà trăng lên
Thấy em anh muốn hôn liền
Như hoa gặp bướm như tiên gặp rồng

Thưa rằng: ai đã có chồng
Kiếp này dang dở má hồng phôi phai
Xin người quân tử ngày mai
Trăm năm rặng liễu chương đài thề xanh

Con chim nó hót trên cành
Mỉa mai trêu tức cũng đành chịu thôi
Bài thơ gửi lại cho đời
Ngàn năm hẹn gặp gốc sồi Sao Mai.

5.10.2013 Lu Hà



Cung Oán Mưa Sa
tặng Thimyngoc Huynh

Chất chồng bao nỗi âu sầu
Giờ đây tay trắng mái đầu điểm sương
Tigon rạn nứt thê lương
Trái tim rỉ máu vấn vương nửa đời…

Thế nhân bạc bẽo như vôi
Dìm nhau xuống cõi chơi vơi quạnh buồn
Lang thang cùng bọn cô hồn
Trần gian xa lánh lệ tuôn đôi hàng…

Trông trăng rặng liễu bẽ bàng
Lả lơi chi nữa dở dang đoạn trường
Phù du bèo bọt sông tương
Hoa rơi tuyết rụng tha phương xứ người

Còn ai tri kỷ nghẹn lời
Hồn thơ phiêu lãng bồi hồi cùng ta?
Khúc trầm cung oán mưa sa
Nửa trong nửa đục ta bà khổ đau!

1.5.2013 Lu Hà



Cười Trong Gió Thoảng

Thu vẫn thế thu qua thu lại
Thu đã về em thấy thu chưa?
Huyệt sâu đất đã thấm mưa
Sông Tương lạnh ngắt gốc dưà quạnh hiu...

Đường  mơ tưởng liu riu cỏ dại
Tôi mải tìm thu mấy bưã nay
Tìm trong thao thức vơi đầy
Ngắm chờ trăng xuống yêu thay mộng đời...

Rồi còn nưã trái đồi héo uá
Lá hết xanh tầm tã ưu sầu
Viễn hoài xa cách em lâu
Buớm hoa xơ xác nương dâu mịt mù...

Rừng vắng vẻ căn lều trống trải
Bóng chiều tà tê tái đài trang
Cảm thương hương sắc võ vàng
Nụ cười trong gió bẽ bàng hoàng hôn...

Làn thu thủy vương buồn quan ải
Biển rưng rưng ngấn lệ vòng quanh
Nhớ rằng đôi mắt em xanh
Phương trời thu gửi đan thanh dáng Kiều...!

cảm tác thơ Đinh Hùng: Nụ Cười Thương Nhớ
19.10.2012 Lu Hà

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét