cảm tác từ thơ Đông Hoà
Nguyễn Chí Hiệp: Vương Vấn Cảnh Quê
Nay về thấy cảnh ơ thờ
Bao nhiêu năm tháng vẩn vơ
đợi chờ
Chiều xuân vắng bóng con
đò
Miền xa thầm gọi mịt mờ
sương rơi...
Giấc mơ trao chuốt một thời
Điệu hò mái đẩy bồi hồi ngẩn
ngơ
Bây chừ em ở nơi nao?
Có nghe sầu thảm sóng xô
đôi bờ...
Cuối đường tre trúc lơ thơ
Cơn mưa lưu luyến bên cầu
tơ vương
Mơn man màu khói gió sương
Đây thôn Vĩ Dạ quê hương
bão bùng...
Cách xa biển cả trùng
dương
Giờ đây hoang vắng thê
lương thế này
Canh khuya trằn trọc vơi đầy
Bao nhiêu kỷ niệm đắng cay
phũ phàng...
Sáng ra tỉnh dậy bẽ bàng
Buồn cho giấc mộng dở dang
lỡ làng
Gặp nhau chẳng nói chẳng rằng
Rưng rưng ngấn lệ vội vàng
chia tay
Tiếng gà rộn rã ban mai
Mang mang hồn lạnh u hoài
mãi thôi
Về quê xót cảnh thương người
Vi vi gió thoảng cuộc đời
đau thương.
11.4.2012 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét