Thuở trời đất trào cơn
sóng đỏ
Hận ngàn thu giông tố mưa
rơi
Nước non bàng bạc một thời
Cuốn theo tuổi trẻ một đời
chinh nhân
Trai với gái lưá còn rất
trẻ
Xếp bút nghiên thể chế lên
đường
Chẳng hò hẹn ở chiến trường
Đoàn năm năm chín mở đường
Trường Sơn
Anh tòng quân chưa tròn mười
tám
Em theo sau tuổi mới trăng
non
Vì sao duyên phận lưã lần
Yêu em mà chẳng trọn phần
nỉ non
Trong đại đội xa gần là nữ
Luật nhà binh lành dữ biết
sao
Cấm đôi trai gái hẹn hò
Cấm cùng đi dạo cơ hồ công
khai
Anh lén lút bồi hồi ghi tặng
Gưỉ cho em vài tiếng
thương yêu
Sợ rằng đồng đội biết nhiều
Phê bình kiểm thảo mọi điều
gian ngay
Đời ta sao khổ thế này
Yêu nhau chẳng được tỏ bày
cùng nhau
Cứ lầm lũi sớm chiều cuốc
đất
Mở con đường đâm nát con
tim
Hàng ngày xe chạy ầm ầm
Chiến xa xanh lá tới miền
cao miên
Bệnh sốt rét lan tràn đại
đội
Mưả mật vàng tê tái thương
đau
Than ôi tuổi trẻ còn đâu
Môi thâm mặt tái âu sầu
làn da
Sợ mất điểm thi đua tiến bộ
Nên anh đành thất thố với
em
Thương em để bụng âm thầm
Ngày đêm toan tính lo tìm
lối ra
Nhìn về miền Bắc quê nhà
Tương lai hy vọng đang chờ
đón anh
Sau ba năm rừng xanh núi đỏ
Gạt lệ sầu máu rỏ tim phai
Chưa hề thề thốt nặng lời
Anh như cơn gió một thời
thoảng qua
Rừng Trường Sơn vi vu gió
thổi
Lạnh ru hồn tử sĩ âm u
Mây vàng lãng đãng chiều
xa
Như Hoa chẳng biết bây giờ
ở đâu?
Sống hay chết làm sao biết
được
Chỉ biết rằng một bước lưu
ly
Thương em tuổi trẻ thiệt
thòi
Đời Hoa tan nát một thời
chiến chinh…
2008 Lu Ha
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét