cảm tác theo tâm ý nàng
Trúc Mai Linh
Da diết lắm xuân đầy lưu
luyến
Kià vườn hoa ong bướm nắng
hồng
Biển dâng dào dạt sóng
lòng
Bao nhiêu biến động tơ
vương nỗi niềm...
Cơn sóng hận ưu phiền nhân
thế
Trách cao xanh tê tái mãi
hoài
Xuân về gợi nhớ bồi hồi
Hàng hiên lã chã tả tơi nỗi
sầu...
Mưa lất phất chân cầu
vương vấn
Nhớ thương thầm lấn bấn
lòng em
Lả lơi một nụ êm đềm
Khứ lai còn đọng bên thềm
trăng soi...
Hạt ươm đó từ bi gieo giống
Đừng phụ ta cay đắng một đời
Nhân tình bạc bẽo như vôi
Chông gai khổ tận luyện
tôi nên người...
Vượt tất cả biển khơi sóng
cả
Gặt quả lành Phật độ chúng
sinh
Mừng xuân tươi rói màu
xanh
Trao nhau ước nguyện chân
thành mai sau...
Ý nhạc hoạ trong thư em tặng
Đã bao lần xao động trái
tim
Nỗi niềm buộc chỉ chân
chim
Trùng dương cánh nhạn mong
tìm đến anh...
Vầng trán rộng tâm tình
tha thiết
Rất đáng yêu mộ Phật nưã
kia
Kiếp sau em có đầu thai
Hay về Tây Trúc đường dài
xa xôi...?
Em chẳng biết tùy thôi
duyên phận
Bởi nghiã tình giao hoán
châu trần
Lai sinh tái ngộ vô vàn
Trùng trùng điệp điệp biết
lần bến nao...?
Nhưng ta vẫn gặp nhau
trong mộng
Sơi tâm linh tơ vướng bên
nhau
Hão huyền hư ảo bơ vơ
Không không sắc sắc khác
nào vẫn không?
Tình không thật bến sông
nhỏ lệ
Chuyện đầu môi chót lưỡi mịt
mù
Bận tâm cho vướng khổ đau
Thương cho hồn dại giang đầu
tương tư...
Tâm lắng đọng như tờ giấy
trắng
Không bụi trần xao động ảo
danh
Mái đầu con gái xanh xanh
Đầu xuân đôi nét cho anh tỏ
tường...
18.1,2012 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét