hoạ thơ Tuyền Linh
Bên thềm rỏ lệ trăng lên
Hằng Nga nàng vẫn tiếng
đàn nỉ non
Sợi vàng mây lẫn trong âm
Tình ta lỡ kiếp con tằm nhả
tơ
Thoáng nghe lòng cũng bơ
phờ
Cô đơn trăng lặn chẳng chờ
ta đâu
Tuổi vàng nốt nhạc say màu
Khung trời rộng mở qua cầu
gió bay
Đêm thu bao nỗi đắng cay
Hỏi trăng còn nhớ bóng ai
thuở nào?
Hồn xưa lạc lối trong mơ
Trăng thanh thơ gọi ngọc
châu lại sầu…
7.11.2009 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét