chuyển thể thơ Mai Hoài
Thu: Tình Mộng
Gió lay động mơn man vắng
vẻ
Ánh trăng vàng nhè nhẹ như
ru
Chập chờn khi tỏ khi lu
Khói sương mây phủ mịt mù
gần xa...
Nào đâu thấy vườn hoa bướm
lượn
Nhện giăng tơ lận đận góc
trời
Lỡ rồi giây phút lả lơi
Tình sao cay đắng tả tơi
cuộc đời
Trăng với gió rầm rì sùi sụt
Món nợ tình da diết đắm
say
Trời ơi, sao quá chua cay
Thương cho thân xác trả
vay ngậm ngùi
Hồn em gởi góc trời xa nhớ
Sóng trùng dương cổ độ
trăng vương
Dù cho nhạt phấn phai hương
Anh còn vẫn trọn non sông
vẹn thề...
Lòng trĩu nặng si mê nhân
thế
Lời nguyền chôn về tới cõi
âm
Hồn xưa phảng phất xa xăm
Khổ đau một thuở âm thầm
em mang...
Lỡ sau có thiên đàng gặp lại
Lại cùng nhau êm ái ân cần
Chẳng xa và cũng chẳng gần
Ở nơi tiên cảnh bần thần nỉ
non
Và đừng để giận hờn thêm
nưã
Hát cho nhau giấc ngủ êm đềm
Xoá tan đi hết nỗi niềm
Tàn canh rượu ngọt môi mềm
tình thơ!!!
21.11.2011 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét