Cam Xanh Đồi Trọc
Vần thơ gởi mịt mùng theo
gió
Để cho huynh ngồi ngó...bó
tay...!
Bướm hoa cũng kệ lòng
này...
Vườn cam đã có thợ cày
chăm nom...
Thi Nguyên
Thợ cày mệt mõm mòm trâu cọc
Trái cam non đồi trọc xanh
tươi
Bướm ong dìu dặt bồi hồi
Huynh đâu bó gối... muội
ơi! muộn màng...
Chờ cam rụng lỡ làng lữ
khách
Kẻ qua đường đừng trách
chi nhau
Gặp nhau ở cạnh chân cầu
Xôn xao trần tục đậm đà yến
oanh...
Phải duyên số trầu xanh
vôi thắm
Hạt cau mềm say đắm lòng
ai
Nôn nao suốt cả canh dài
Mảnh tình một khối tuyền
đài cam rơi...
Cam cuả muội thảnh thơi vườn
ngọc
Bởi kiếp này chưa được
đành thôi
Ngậm ngùi lỡ bước chơi vơi
Qua sông ngoái lại bồi hồi
thở than...!
21.6.2012 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét