Mây giăng từng hạt não
nùng
Đầm đià vạn hạt lòng càng
chưá chan
Nỗi niềm thương nhớ vô vàn
Canh khuya lạnh lẽo đằng
vân tủi sầu
Tâm hồn theo gió vân vu
Lạc miền ốc đảo vẩn vơ u
buồn
Bâng khuâng tâm trạng bồn
chồn
Đêm dài ảo não tuôn tràn
mưa rơi!
Tình tôi tha thiết một người
Phương xa nàng cũng ngậm
ngùi như tôi
Cớ sao chẳng nói nên lời
Trùng dương dặm thảm đất
trời đổ mưa
Giọt mưa đâu cũng giống
nhau
Lòng người dương thế muôn
màu khác nhau
Lắng nghe tiếng gió lao
xao
Vần thơ sầu lụy tương tư nổi
lòng!
22.12.2010 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét