chuyển thể thơ Mai Hoài
Thu: Tan Vỡ
Đêm! Đêm xuống, giọt sầu
tê tái
Em mong anh trở lại một lần
Trong mơ hồn vẫn hân hoan
Vòng tay ôm chặt thật
ngoan dạt dào...
Tình mình vẫn thuở nào say
đắm
Trái tim yêu đằm thắm ngất
ngây
Mà sao tan vỡ chua cay
Nỗi niềm cay đắng vơi đầy
nỉ non...
Từng đêm xuống cô đơn buồn
tủi
Chén lệ đầy mang nỗi
thương đau
Đoạn trường dâu bể chìm
sâu
Đời em mệt mỏi dãi dầu anh
ơi!...
Duyên tình vỡ chơi vơi
không lối
Thuyền lang thang không tuổi
lênh đênh
Lẽ nào em đã nợ anh
Cánh hoa rơi rụng đầu xanh
uá tàn...
Đêm tàn lụi hồn than tóc rối
Mộng tưởng hoang bóng tối
mông lung
Thiên thần nhỏ lệ bao dung
Bờ môi khô lạnh trập trùng
biển khơi...
Đêm hiu quạnh tả tơi mù mịt
Đêm cuả Thu da diết đợi chờ
Nhớ anh thổn thức bơ phờ
Dòng sông lặng lẽ hững hờ
xa trôi
Thuyền mất lái không nơi bến
đậu
Thèm bờ vai che chở cho em
Tìm đâu giây phút êm đềm
Cuồng điên giông tố màn
đêm não nùng...!
9.6.2012 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét