Chém cha cái kiếp má hồng
Ngán sao một nỗi lấy chồng
chung niêu
Thu đông quang cảnh cô
liêu
Phòng không lạnh lẽo tiêu
điều phấn son...
Từng đêm chị sướng em buồn
Quanh năm vò võ lệ tuôn
đôi hàng
Cam phần cát luỹ bẽ bàng
Lưả lòng nguội lạnh dở
dang lỡ làng...
Năm thì mười hoạ bên đàng
Lôi em vào bụi cùng chàng
ái ân
Hà Đông sư tử dữ rằn
Hỏi tra căn vặn liễu tàn
hoa rơi...
Có lời nhắn nhủ ai ơi!
Đàn em trót ế tìm nơi cưả
chuà
Chớ ham quyền quý sang
giàu
Dấn thân hang cọp dãi dầu
nắng mưa...
Rau bèo cám bã sớm trưa
Nưả đêm gà gáy lưa thưa
gió luà
Tòm tem nưả thật nưả đuà
Thân phơi còm cõi bốn muà
tuyết sương...!
Chú thích: Cát luỹ là dây
leo, điạ vị thấp hèn cuả người vợ lẽ.
cảm tác thơ Trần Tế Xương:
Làm Lẽ
5.12.2012 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét