Nắng vàng xao xác bồn chồn
Nghe tim thấp thỏm nhịp buồn
xa xôi
Cồn cào đi đứng không thôi
Mắt tìm xa tít chơi vơi nưả
chừng...
Tôi mơ chân bước ngập ngừng
Áo chen lá thắm đường rừng
mênh mang
Xôn xao hoa bướm nhẹ nhàng
Tình tôi bát ngát dở dang
lỡ làng
Tôi chưa từng được ôm nàng
Sầu vương tê tái muộn màng
thê lương
Nhẽ nào đất thánh Thăng
Long
Ngày chia sáng tối tiếng
lòng chưa reo?
Em quên để lá bay vèo
Cho tôi thơ thẩn chân đèo
bơ vơ?
Đây rồi màu áo xanh lơ
Muà xuân bừng nở trái đào
xinh tươi...
Long lanh đôi mắt em cười
Hôm nay vui thế bồi hồi
chim ca
Gió ơi đừng mách kẻo mà...
Thơ tôi trót xé bóng tà
chiều buông...!
cảm tác khi đọc thơ Hồ
Dzech: Buổi Hẹn
4.11.2012 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét