Cát pha sương phủ chân trời
Thác ghềnh giông bão nụ cười
vẫn tươi
Trải qua bao kiếp con người
Ngược xuôi trôi nổi dòng đời
trần gian
Lúc vui lòng cũng chưá
chan
Khi buồn ưá lệ trăng ngàn
đêm thâu
Đòi cơn tức tưởi u sầu
Gánh tình đè nặng trên đầu
đôi vai
Phải chăng trí rộng tài
trai
Thương thân thục nữ mảnh
mai yêu kiều
Long lanh cành ngọc lam
chiều
Phượng tàn cúc nở tiêu điều
hoàng hôn
Vượt bao non thẳm sóng cồn
Bùn lầy nước đọng lệ tuôn
đôi hàng
Vàng thau lẫn lộn nhỡ
nhàng
Đôi bờ trong đục lỡ làng
sông thương
Dẫu cho ngó gãy sen lòng
Trái tim em vẫn tơ vương
tình đời
Mắt huyền đắm đuối xa xôi
Để người quân tử bồi hồi
nôn nao
Cung đàn réo rắt nên thơ
Liên Lưu nàng ấy trái đào
xuân non
Mênh mang biển động sóng cồn
Muà sau bến đợi nụ hôn đầu
đời...!
cảm tác từ thơ Liên Lưu
3.10.2012 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét