cảm tác thơ Mai Hoài Thu:
Đêm
Đêm buông nghe tiếng thở
dài
Côn trùng rên rỉ u hoài
anh ơi!
Nghe lời tình tự xa xôi
Gió đêm thổn thức chơi vơi
biển sầu...
Hồn đau cõi mộng chìm sâu
Bờ môi cằn cỗi mịt mù xót
xa
Bỗng thèm hơi thở thiết
tha
Dòng sông lạnh lẽ mặn mà
cuốn trôi...
Mây hồng hờ hững buông lơi
Vầng trăng khuất nẻo chân
trời mông lung
Đêm đen viễn cảnh mịt mùng
Anh về chốn ấy tận cùng
hoang vu...
Lòng em nặng nỗi tương tư
Thịt da thơm ngát bơ vơ
tình nồng
Nụ cười hư ảo thinh không
Linh hồn quạnh quẽ cánh đồng
cỏ xanh...
Em nghe chim hót trên cành
Đường mòn sỏi đá bóng anh
lụi tàn
Ân tình rồi cũng cạn dần
Đầm đià giọt lệ tuôn tràn
gối thêu...
10.12.2012 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét