chuyển thể thơ Mai Hoài
Thu: Đêm Tận Cùng Đau Khổ
Trời càng tối sương rơi thảm
thiết
Bóng người đi xa khuất thật
rồi
Ôm chăn vò võ lẻ loi
Để con ở lại chơi vơi nỗi
niềm
Ôi Thiên Chuá, hay con ngoại
đạo?
Chẳng xót thương đau khổ tận
cùng
Vẫn tin số mệnh phũ phàng
Trả vay nghiệp quả não
nùng thê lương
Trọn chung thủy yêu thương
tha thiết
Thuyền lênh đênh biền biệt
cách xa
Ruồng con bỏ giưã Ngân Hà
Yêu người cam chịu khổ đau
lạc loài
Đời phiêu bạt xứ người lạc
lõng
Linh hồn con bảng lảng ngu
ngơ
Hai con trẻ dại ngây thơ
Chúng cần có mẹ bơ vơ gịọt
sầu
Phép mầu nhiệm tình yêu
Thiên Chuá
Mong một ngày hai đưá bên
nhau
Quên đi bao nỗi xót xa
Chuỗi ngày sầu tủi đầu bù
héo hon
Tình lận đận vàng son ngọc
đá
Bốn mươi năm héo uá hương
tàn
Yêu người mới dám liều
thân
Thương con vô tội trần
gian ngậm ngùi
Ai đâu biết đầu môi chót
lưỡi
Đã bao lần hẹn mãi thế
thôi
Từng đêm ảo não mưa rơi
Sống trong tuyệt vọng rã rời
thân con
Hãy cứu vớt đời con Thiên
Chuá
Muà xuân về hoa lá xanh
tươi
Cho con lấy lại nụ cười
Tim con rung động bồi hồi
như xưa.
10.11.2011 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét