chuyển thể thơ Thanh
Hoàng: Niềm Yêu Đã Mất
Ngõ hun hút chạnh lòng hiu
quạnh
Nẻo tương tư giá lạnh heo
may
Ven đường rỏ giọt sương
rơi
Lòng tôi tan nát chuỗi
ngày phôi phai
Ôi thương nhớ một thời dĩ
vãng
Hạt mưa rơi lầy lội năm
xưa
Em tôi bẽn lẽn nhạt nhoà
Suối nguồn nước lớn làm
sao bây giờ?
Đừng lo ngại em yêu trìu mến
Cõng trên lưng qua bến
bình an
Làn da mái tóc hồn nhiên
Tiếng lòng rung động bần
thần ngẩn ngơ
Bao chờ đợi năm qua tháng
đến
Nét tâm hồn nơi chốn lớn
khôn
Tuổi vàng mười sáu trăng
non
Dịu dàng xinh xắn nhất
thôn xóm làng
Xuân êm ái thẹn thùng đằm
thắm
Ngước mắt nhìn chúm chím
làn môi
Đôi chim bé nhỏ thầm thì
Trên cành nhảy nhót rầm rì
yêu thương
Quê hương bỗng nhiễu
nhương tao loạn
Anh lên đường chiến trận
xông pha
Tòng quân trấn giữ ải xa
Mong tin nhận được thư nhà
hậu phương
Cơn gió chướng chiều sương
ảm đạm
Cánh nhạn bay thê thảm làm
sao
Ngỡ ngàng ảo mộng hoang mơ
Cái tin em chết giưã muà
đương hoa
Anh xin phép nhạt nhoà ngấn
lệ
Vượt rừng xanh dặm nẻo sơn
khê
Ba lô nặng nhọc não nề
Bôn ta tìm mộ bốn bề tiêu
sơ
Hoang mộ lạnh huyệt sâu an
nghỉ
Khói hương trầm tê tái em
ơi !
Gịọt châu lã chã tuôn rơi
Bông hoa hồng trắng rã rời
thương đau
Hoa cúc nở muà thu tủi bạc
Để thuyền anh lỡ bước qua
sông
Duyên tình trắc trở bi
thương
Đôi ta hai ngả đoạn trường
trần ai.
20.4.2010 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét