Giật mình tỉnh giưã cơn mê
Lòng nghe sóng nước vỗ về
canh khuya
Gối đơn nước mắt đầm đià
Tình xuân đã chết bên rià
đồng hoang
Nghe tin nàng đã theo chồng
Nấm mồ cỏ dại mênh mông
cõi sầu
Khắc bia dầu dãi mái đầu
Dấu chôn kỷ niệm nương dâu
bến đò
Cơn say mộng ảo hẹn hò
Bên bờ non nỉ con cò sang
sông
Ván thuyền người đã đóng
xong
Giấc mơ hoang tưởng bóng hồng năm xưa
Luỵ tình bể khổ hương đưa
Khói sương heo hút đàn vưà
đứt dây
Sụt sùi bao nỗi đắng cay
Tương tư chi nưã đoạ đầy hồn
ai?
cảm tác từ thơ Hương
Nguyên: Hãy Tỉnh Cơn Mê
26.7.2012 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét