Dám nào trách Cuội chi
đâu...
Chẳng qua muội tưởng Cuội
cầu hôn thôi...
Nếu không phải giòng đời vẫn
thế....
Bình lặng trôi không thể đắm
đâu...!
Sợ người xỏ mũi dắt
trâu...
Đem về bầu bạn, vuốt râu
qua ngày...
Muội tuy vẫn đắm say trần
thế.
Sách cũ mà không để hư
đâu.
Quyết tâm sáng tựa minh
châu.
Sợ chi bão táp mưa ngâu,
ngập lòng..
Sưả mình gạn đục khơi
trong.
Vuông tròn bổn phận còn
mong ước gì ?
Thi Nguyên
Người Tiết Tháo
Vẫn biết thế con người tiết
tháo
Sách thánh hiền muội đã đọc qua
Sách thánh hiền muội đã đọc qua
Phỉ phong quen thói nết
nhà
Sân Trình cưả Khổng hào
hoa nét ngài
Cuội đâu dám lả lơi trăng
gió
Thương Hằng Nga tê tái mưa
ngâu
Bần hàn bến bãi nương dâu
Để trâu ăn luá gọi cha ồi ồi
Cuội thấm khổ ở nơi trần
thế
Mới lên đây bạn với Hằng
Nga
Tối đèn tắt lưả có nhau
Lần gần rơm bén phải đâu tội
tình?
Phép gia huấn trời xanh thấu
tỏ
Cuội tuy nghèo đâu thiếu lễ
nghi
Cũng từng mài ruã kinh thi
Cổ kim hận sự mấy ai tỏ tường
Cuội đâu dám gà đồng mèo mả
Tiếng cười chê mai miả
ngàn sau
Thằng Cuội ngồi gốc cây đa
No cơm ấm cật phất phơ nổi
khùng...
6.12.2011 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét