Sự đời đâu thể nào ngờ
Ba đôi kè cặp bướm đào thắm tươi
Ngẩn ngơ hồ điệp rã rời
Bơ vơ lạc lõng biển trời mênh mông
Lang thang giưã chốn bụi hồng
Linh hồn cô quạnh bốn phương gió luà
Nắng mưa cỏ uá dãi dầu
Từng thu rơi rụng chân cầu lệ rơi!
Ngậm ngùi tủi hận chàng ơi!
Gót sen thất thểu chơi vơi não nề
Nỉ non hẹn ước câu thề
Phong trần cổ luỵ sơn khê bão bùng
Nhớ thương một đấng trai hùng
Chinh nhân dặm thẳm trập trùng biển
khơi
Hải âu cánh trắng xa xôi
Sơn hà nặng gánh hỡi người tình quân...
Thư cưu đôi lưá quan quan
Thủy chung đành chịu từng xuân bẽ bàng
Tháng năm duyên nợ dở dang
Má hồng em để lỡ làng phôi phai
Xót xa cành liễu Chương Đài
Chàng nơi quan ải canh dài mưa ngâu
Hoàng hôn bãi biển âu sầu
Bảy người đi dạo khổ đau một người...
thơ viết theo tâm ý cuả Thi Nguyên
21.12.2012 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét