Thứ Tư, 16 tháng 7, 2014

ANH NỢ TÌNH EM








tặng Vanessa Le



Em đã đọc tình thơ lãng mạng

Sóng triều dâng chạng vạng sớm chiều

Bao nhiêu hình ảnh mĩ miều

Sen vàng lãng đãng Tiểu Kiều thướt tha



Vườn xuân thắm ngọc ngà kim cải

Anh tả hoài ân ái nỉ non

Dập dìu ong bướm đòi cơn

Mấy ai thấp thoáng chập chờn gần xa



Em thầm đợi Hằng Nga cung Quảng

Vẫn sương mù cay đắng là em

Trăng suông huyền ảo vương thềm

Bóng em chẳng thấy êm đềm trong thơ



Anh còn nợ giấc mơ hoài cổ

Hàng cây xanh bóng đổ tà dương

Bao nhiêu kỷ niệm yêu thương

Sương rơi ướt thấm trái hồng năm nao



Khóc nức nở nghẹn ngào chẳng biết

Thơ viết rồi đâu hết tình xanh

Yến oanh khúc khích trên cành

Trêu ngươi thục nữ cũng đành chịu thôi



Thì anh nhé cuộc đời còn đấy

Bút mực vương mảnh giấy yêu thương

Phù sa bao lớp đoạn trường
Dòng sông cuốn mất thê lương hững hờ

Anh hứa trả bài thơ da diết

Nên cả đời tha thiết vì đâu

Đợi anh ở bến giang đầu

Vi lô lau lách bể dâu tủi sầu



Tóc anh đã bạc màu sương gió

Lẽ nào hay em cứ thơ ngây

Chứa chan hoài mộng đắm say

Thời gian thấm thoát tháng ngày sầu tư



Anh đã nợ bao giờ trả được

Mảnh hồn trinh xao xác nghìn thu

Giai không tứ đại tình thù

Chuông chùa thoang thoảng vi vu gió lùa!



cảm tác khi đọc bài: Không Đòi Nữa Đâu

29.7.2013 Lu Hà








Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét