Thứ Tư, 16 tháng 7, 2014

BIỂN KHƠI GIẬN HỜN







thơ tặng Lan Phương

Ta vẫn đợi thu về chậm trễ
Sợi nắng vàng ngạo nghễ trong tim
Cánh rừng rạo rực tiếng chim
Mùa hè hoa phượng đắm chìm biển sâu


Cất tiếng hát ve sầu rưng rức
Của một thời lạc bước trần ai
Trải bao thập kỷ u hoài
Nghẹn ngào nuối tiếc canh dài thở than

Ôi xao xuyến chứa chan hòn ngọc
Sóng viễn đông xào xạc bướm hoa
Hai mùa mưa nắng hiền hòa
Phố phường sầm uất nhạt nhòa lệ rơi!

Thương con ốc chơi vơi biển cả
Nương náu mình chiếc vỏ rong rêu
Hoàng hôn ảm đạm tiêu điều
Linh hồn áo trắng liêu xiêu gío lùa

Chẳng đợi đến chiều thu lá đổ
Trút ưu phiền cổ độ trăng soi
Dương cầm thánh thót đơn côi
Chuông chùa văng vẳng biển khơi giận hờn

Mong chi nữa nụ hôn đằm thắm
Bóng chinh nhân dặm thẳm xa xôi
Tình quân bể khổ luân hồi
Bọt bèo trôi nổi kiếp đời phù du!

18.5.2013 Lu Hà




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét