hoạ thơ Hồ Bảo Thanh
Bóng lẻ chiều buông màn tối
đêm
Thẫn thờ năm tháng khúc
say mềm
Tình thu thấm thoát năm mười
ngón
Dằng dặc cho lòng lạnh thấu
tim
Đếm lại đông tàn chồng chất
đau
Ngày xuân buồn tủi nỗi
chôn sâu
Hàng hiên mưa thấm vào da
thịt
Lạnh ngắt đời tôi những mối
sầu
Thơ thẩn hồn xưa một bóng
soi
Vầng trăng lạnh lẽ bước
qua đồi
Tủi hờn sáng tối chiều mưa
nắng
Tin ngóng thư chờ cánh nhạn
ơi!
Bể thảm thuyền trôi cõi mộng
mơ
Hoàng hôn rủ bóng khóc
nàng thơ
Cưả tình hé mở hương hồn lạnh
Bút tích còn đây gió hững
hờ….
Trằn trọc bao năm vẫn thế
đêm
Vầng dương hửng sáng vội
qua thềm
Thời gian thong thả xin dừng
bước
Tình tôi câm lặng tháng
ngày quên…
16.9.2009 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét