Ai gom nhung nhớ vào gịọt lệ
Để chàng Tiêu tê tái mưa sầu *
Tơ duyên trong cõi sa bà
Rong rêu bèo bọt sơn hà nổi trôi…
Nơi xứ lạ em ơi có biết
Ở quê nhà bi thiết hoàng hôn
Những chiều bến Ngự sương buồn
Gốc dừa ảm đạm đòi cơn mặn nồng…
Thương hạt muối biển vương sóng vỗ
Nghe từng đêm lã chã năm canh
Mưa sa ướt đẫm kinh thành
Nụ hôn hoang tưởng tóc xanh úa tàn…
Tượng đá cũng khóc than thổn thức
Tiếng côn trùng rên rỉ ủ ê
H ồn mơ lạc nẻo sơn kê
Bùn lầy cát bụi não nề xa xôi…
Em đã quên từng hơi thở nóng
Nhận bờ môi lạnh cóng mà buồn
Từng thu lá rụng tủi hờn
Tim côi băng gía thông đờn vẩn vơ…
* Chàng Tiêu (Tiêu Lang), người đời nhà Ðường, có người vợ
rất đẹp tên Lục Châu. Nhà nghèo nên Lục Châu bị người bắt đem dâng cho Quách Tử
Nghi, một trọng thần đương triều. Lục Châu trở thành một nàng hầu sủng ái của
Quách Tử Nghi. Lòng thương nhớ vợ không nguôi, nhưng từ đó, chàng Tiêu trông
thấy vợ lấy làm tủi thẹn cho phận mình rồi, cứ dửng dưng như khách qua đường.
*Có điều chi nữa mà ngờ
Khách qua đường để hững hờ chàng Tiêu
Nguyễn Du
26.3.2013 Lu Hà
Khách qua đường để hững hờ chàng Tiêu
Nguyễn Du
26.3.2013 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét