Trời xám xịt thả bông hoa
dại
Hận trường đình tê tái lòng
em
Còn đâu trăng sáng vương
thềm
Sương reo nặng hạt màn đêm
mịt mùng
Bao cay đắng bão bùng giông
tố
Thương cuộc đời thiếu phụ
bi ai
Xót xa rặng liễu chương đài
Từng đêm thổn thức canh dài
lệ chan
Tóc lõa xõa non ngàn ảm đạm
Dòng suối hoang thăm thẳm
huyệt sầu
Ai trông mà chẳng xót đau
Lá rơi xào xạc chân cầu
phong rêu
Hoàng hôn xuống tiêu điều
ảo não
Một bức
tranh mờ ảo trần gian
Ngày xưa ngây
ngất giai nhân
Mà nay xơ xác
điêu tàn tả tơi
Tôi cũng biết
mệnh trời bi lụy
Đóa hồng
nhan hương nhụy phôi phai
Bụi trần phủ
lấp tương lai
Phù du bèo
bọt u hoài biển khơi
Kìa ai đó xa xôi sầu cảm
Kìa ai đó xa xôi sầu cảm
Làm bài thơ
thương tấm tình si
Vẳng nghe đâu
đó thầm thì
Sen vàng lãng
đãng rầm rì thông reo
Hồn trinh nữ chân đèo ủ rũ
Toàn màu đen váy áo em mang
Âm u cảnh tượng mơ màng
Côn trùng rên rỉ từng hàng cờ tang!
cảm tác từ bức ảnh thiếu phụ thả bông hoa trên dòng suối
Hồn trinh nữ chân đèo ủ rũ
Toàn màu đen váy áo em mang
Âm u cảnh tượng mơ màng
Côn trùng rên rỉ từng hàng cờ tang!
cảm tác từ bức ảnh thiếu phụ thả bông hoa trên dòng suối
30.7.2013
Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét