Thứ Tư, 16 tháng 7, 2014

CON ĐƯỜNG BỤI HỒNG







Vó câu khấp khểnh xa xôi
Con đường hun hút rã rời lòng tôi
Tiễn đưa chỉ một đoạn thôi
Chia ly biền biệt lệ rơi đôi hàng…


Duyên ta không phận bẽ bàng
Vầng trăng nghèn nghẹn dở dang lỡ làng
Thương nhau thì đã muộn màng
Trời xanh thăm thẳm ngỡ ngàng làm chi…?

Đồi thông nức nở thầm thì
Côn trùng thổn thức rầm rì canh thâu
Lá vàng rơi rụng chân cầu
Phong ba dầu dãi nương dâu biển sầu…

Trăm năm rồi cũng bạc đầu
Nắm xương hài cốt gửi đâu bây giờ?
Khói nhang cỏ dại nấm mồ
Dòng sông hờ hững bến đò trầm ai…

Gặp nhau ở dưới tuyền đài
Trái tim lầm lỡ canh dài lệ chan
Xót xa ân hận vô vàn
Vô thường bao kiếp thế nhân bụi hồng…!

5.3.2013 Lu Hà



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét