tặng Thimyngoc Huynh
Em chúa nhật còn anh thứ
bảy
Gửi bài thơ đốt cháy thời
gian
Bao la hoài vọng thế nhân
Không gian khép lại chứa
chan ân tình
Nhờ nương náu hành tinh
thương nhớ
Tình của em nóng đỏ tim
anh
Thơ qua thơ lại cũng đành
Côn trùng rên rỉ năm canh
u hoài
Trong bốn bể trần ai tương
ngộ
Khách đa sầu
than thở cùng ta
Mộng vừa ghé
buổi hôm qua
Hôm nay hun
hút bóng tà hoàng hôn
Đêm cứ tưởng
biển cồn sóng động
Từ ngàn năm
vang vọng thiết tha
Trầm luân bể
thẳm sa bà
Lam Kiều chày
ngọc trăng ngà mờ soi…
Người văn sĩ
u hoài vọng cổ
Nàng Vân Kiều
chan chứa tìm đâu?
Hẹn nhau bãi
bể nương dâu
Sương rơi lã
chã chân cầu hoài vương!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét