Thứ Tư, 20 tháng 8, 2014

Chùm Thơ Tình Ngắn 45



 


Hương Thơm Cà Phê

"Vị đắng ly cà phê
Hương thơm phủ tứ bề
Nồng nàn từng hơi ấm
Cồn cào cõi say mê..."

Vị ngọt cuả cuả tình yêu
Khói lam những buổi chiều
Quện vào từng hơi thở
Làn da trắng mĩ miều


Cà phê nhỏ giọt đe
Thấm đẫm vào nhân duyên
Làn môi cong ướt át
Cô gái hay nàng tiên

 Nàng ngồi như bức tượng
Tủm tỉm cứ cười hoài
Hồn mộng cõi xa xôi
Tôi làm sao với kịp..?

Lavender là ai
Có phải là Tây lai
Tên Việt sao không gọi
Làm sao tìm được đây?

Thơ tiếp theo 4 câu cuả Lavender Victory
4.8.2012 Lu Hà



Hương Thơm Đồng Nội
viết tặng Hoài Vân

Em trở lại dòng sông mát rượi
Bắc Ninh ơi! Đắm đuối làn da
Gội đầu lá xả lá trà
Bưởi chanh thơm ngát cúc hoa mượt mà

Nấu nồi nước hương nhà quê ngoại
Mùi thơm tho gột bụi hồng trần
Từng hơi thở ấm nồng nàn
Lòng xuân xao xuyến muôn vàn thiết tha

Hương bồ kết năm xưa bím tết
Cả bốn mùa da diết sớm chiều
Tóc mây lõa xõa yêu kiều
Gợi ngày thơ ấu mĩ miều đài trang

Căn nhà nhỏ xóm làng em đó
Đợi chờ ai cổ độ trăng soi
Đi đâu lâu thế hỡi người
Bờ tre kẽo kẹt à ơi ru hời

Ngồi tựa cửa bồi hồi thơ thẩn
Mộng tình thơ vơ vẩn chiều mây
Khói lam bếp lửa vui vầy
Sân nhà bong bóng vơi đầy giọt mưa!

Thơ làm sau khi đọc bài: Về Lại Hương Quê của Hoài Vân
16.5.2013 Lu Hà



Hương Tình Lưu Linh
viết tặng Jackie Lương

Sầu gieo một khối trong lòng
Mà sao thơm ngát theo dòng biệt ly
Trái tim rung động ly kỳ
Ngàn sau lượm mảnh nhung y khói tàn

Tâm linh trí tưởng vô vàn
Hồ sen mát mái vu thần dong chơi
Khuân vàng đầy đặn mờ soi
Bâng khuâng cá lội bồi hồi trần ai

Trúc mai lưu luyến u hoài
Sương rơi lã chã nguyệt đài hồn vương
Cung đàn ai gảy bên sông
Vẳng nghe tiếng khóc đoạn trường trầm luân

Tố Như biển cả non ngàn
Hữu duyên tương ngộ nồng nàn thiết tha
Hoàng hôn bảng lảng dương tà
Ngàn sao lấp lánh ngân hà bóng mây

Chập chờn nửa tỉnh nửa say
Bỗng nghe tiếng gọi ngất ngây bóng hình
Sông ngừng gió lặng hành tinh
Trăng thu xao xuyến hương tình lưu linh

13.6.2014 Lu Hà



Hương Tình Tiền Kiếp
cảm tác thơ Mai hoài Thu: Gởi Hương Theo Gió

Ngày xưa đó nơi nào anh nhỉ
Đôi tình nhân ân ái với nhau
Chiêm bao bên ngọn đèn dầu
Chưá chan mấy bận giọt sầu tương tư...

Rồi anh lại rã từ ly biệt
Đượm hương tình da diết đê mê
Anh đi chẳng hẹn ngày về
Để em buồn khổ não nề nhớ mong...

Phải kiếp trước tơ hồng chỉ rối
Ngó sen lòng đắm đuối còn vương
Đêm đen ẩn hiện thư phòng
Hồn ma thấp thoáng đau lòng cố nhân...

Thôi hãy để trần gian yên lặng
Đừng quấy rầy cay đắng oan khiên
Bao nhiêu thổn thức muộn phiền
Trái tim rỉ máu phận duyên tủi hờn...

Linh hồn khóc sóng cồn biển gọi
Chưả gặp nhau trên cõi đời này
Mà sao rạo rực đắm say
Theo làn mây gió vơi đầy trăng thu...

11.12.2012 Lu Hà



Hương Và Mùi
cảm tác từ nỗi lòng Mai Hoàng

Hương thơm hoa nở nồng nàn
Bướm ong dìu dặt muôn vàn thanh cao
Mùi thơm trần tục xôn xao
Xạ hương ngây ngất nôn nao lòng người
Say rồi quyến luyến chẳng thôi
Thói quen gây nghiện cho đời xót xa
Tình yêu hương toả là đà
Mùi là biển vọng khổ đau bốn muà...

4.12.2011 Lu Hà



Hữu Duyên Ta Lại Gặp Nhau

Hữu duyên ta lại gặp nhau
Trùng dương cách trở mái đầu tương tư
Vô duyên thì để từ từ
Ái hà biển khổ lừ đừ trăng lên

Trần gian giấc mộng triền miên
Nghìn thu xao xác lạc miền trầm luân
Ta đây người đó lần khân
Buị hồng trôi nổi bao lần tuột tay

Ngậm ngùi cho nỗi đắng cay
Tìm trong ảo vọng vơi đầy thiên thu
Giai không tứ đại tình thù
Không duyên không nợ vi vu gió lùa

Ngẩn ngơ bờ liễu rạng dừa
Má hồng ai để giọt mưa thấm nhòa
Thuyền quyên một thuở đào hoa
Xót xa hồ điệp một toà thiên nhiên

Xích thằng sợi chỉ tơ duyên
Trách chi Nguyệt Lão chẳng nên vợ chồng
Thư cưu trống mái bên đường
Quan quan thiên hạ theo dòng phù du...

viết tặng nữ thi sĩ Nguyễn Ngọc An
4.1.2013 Lu Hà



Hữu Duyên Tương Ngộ
Cảm xúc riêng khi đọc thơ Tuyền Linh: Mái Tóc trầm Hương

Yêu nhau cũng bấy nhiêu ngày
Hương xa thoang thoảng khói bay nghẹn ngào
Lá vàng xẻ nưả trăng muà
Nụ hôn lầm lỡ mặn mà còn chăng ?

Lãng quên nghèn nghẹn mùi hương
Tần ngần bến nước xuôi giòng bi thương
Tiếc chi sợi chỉ tơ hồng
Vì sao ra nỗi thê lương não nùng ?

Phù du một kiếp bão bùng
Bọt bèo trôi nổi theo giòng trùng dương
Cơn say ảo mộng phũ phàng
Duyên thầm bạc mệnh hai hàng lệ rơi!

Sờ tay nghe trái tim côi
Nỗi niềm thổn thức rã rời người ơi !
Ra đi chẳng nói một lời
Giận hờn xoá hết một thời xa xưa

Không gian ảm đạm phai màu
Dửng dưng như thể qua bờ trầm luân
Mắt xanh thế cuộc phong trần
Hữu duyên tương ngộ xa gần sá chi

Vô duyên vật vã làm gì?
Mình làm mình chiụ ai người xót thương
Sông sâu biển rộng mênh mông
Thuyền quyên hội ngộ tương phùng trần duyên...!

17.5.2010 Lu Hà



Huyền Ảo Hơi Sương
tặng NS Thanh Ngân

Mờ mờ huyền ảo hơi sương
Bích Câu Kỳ Ngộ dặm trường tơ duyên
Khăn hồng phấp phới thần tiên
Giáng Kiều mộng đẹp thôi miên đợi chờ

Thiên thai khúc nhạc dạt dào
Vi vu tiếng sáo nghẹn ngào giai nhân
Thưa rằng: tiểu nữ Thanh Ngân
Trăm năm có biết trần gian thuở nào

Lam Kiều hẹn bến anh đào
Trúc mai dìu dìu dặt lờ đờ bướm ong
Thanh tao chày ngọc quần hồng
Đài trang liễu rủ bên dòng sông Tương

Thơ đề lá thắm còn vương
Bùi Hằng còn nhớ má hồng năm nao
Phù du bao kiếp lao xao
Kià chàng thi sĩ ngẩn ngơ Lu Hà?

Trùng dương ngăn cách đôi ta
Lênh đênh sóng cả sa bà biển khơi
Hôm nay được thấy mặt người
Thoả lòng khao khát bồi hồi chiêm bao!

10.4.2013 Lu Hà



Huyết Lệ Tuôn Rơi

Những giọt lệ tuôn rơi thành máu
Từ lòng tôi tầm tã theo dòng
Bao giờ tôi hết tơ vương
Tử thần đến đón thê lương não nùng

Bao giờ mặt nhật tang thương vỡ
Thành hơi sương huyết đỏ trần ai
Một mai tôi hết yêu vì
Khối lòng tôi cứng tưạ si giưã đời

Họ đã khóc cho tôi nức nở
Đất trời chưa thấm gió mưa đưa
Người đi một nưả lưa thưa
Nưả hồn tôi bỗng dư thưà chơi vơi

Tôi vẫn sống xa xôi buồn bã
Ai đã đem tôi thả vực sâu
Sao hoa phượng vĩ đẫm màu
Huyết tôi nhỏ xuống hạt châu nhạt nhoà?

cảm tác khi đọc thơ Hàn Mạc Tử: Những Giọt Lệ
5.11.2012 Lu Hà



Im Lìm Bóng Trăng
cảm tác khi nghe bài hát: Đồi Thông Đôi Mộ

Hồn ma mờ ảo hơi sương
Đồi thông đôi mộ thê lương sớm chiều
Hoàng hôn lá rụng tiêu điều
Côn trùng rên rỉ còn nhiều đau thương...

Linh hồn em vẫn vấn vương
Nấm mồ xơ xác ngăn sông cách lòng...
Mình em ở lại rừng thông
Từng đêm heo hút mênh mông lá vàng

Than ôi! Nhân thế phũ phàng
Đầu thai nhầm cưả dở dang duyên lành
Tưởng rằng hai đưá chúng mình
Chết đi còn được chung tình bên nhau

Chuyến đò xe đã đi xa...
Nắm xương hài cốt biết đâu mà tìm...
Hồn đau mộng hoá thành chim
Lang thang khắp nẻo im lìm bóng trăng...!!!

25.12.2011 Lu Hà


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét