Hoạ lại thơ Ngọc Bích theo
tâm trạng riêng
Gặp nhau rồi lại dửng dưng
Tơ duyên trời chẳng thuận
chung lòng người
Hững hờ ngọn sóng xa vời
Trường giang rào rạt đâu rồi
tình thơ
Nhớ xưa lầm đoá hoa mơ
Tỉnh ra mới biết nhầm tơ
chỉ và
Bao năm biền biệt cách xa
Hỏi ai gian dối gây ra ảo
tình
Hôm nay xuy ngẫm một mình
Hết hồn mà sợ ái tình ai
đây
Cuộc đời như gió thoảng
bay
Phù du mộng tưởng qua ngày
qua đêm
Đá ngầm nước chảy êm đềm
Lòng ai tráo trở nặng thêm
nghiệp mà
Tình tôi vẫy gọi từ xa
Gần nhau cũng chỉ như là dửng
dưng
21.6.2009 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét