Ta nhớ gặp nhau từ thuở
nào?
Lung lay ánh mắt đắm hồn
xưa
Bâng khuâng sao động muà
xuân đến
Cho gió hương sang ngóng đợi
chờ….
Anh đã làm thơ để tặng em
Thời gian hoa lá thắm đoá
thiên nhiên
Nhưng tình chẳng trọn như
mong muốn
Ai biết rằng ai ván đóng
thuyền?
Tình ái xưa nay chuyện bướm
hoa
Tự do hương nhụy gió đong
đưa
Làm hoa mong được người ta
hái
Làm gái xin cầu vẫn thiết
tha...
Hỏi lại rằng ai chẳng thật
thà
Tự xua bướm trắng lánh xa
hoa
Khôn ngoan chẳng lựa theo
hồn bướm
Bóng trắng bay đi chẳng
ngoái đầu….
Em hãy chôn đi kỷ niệm xưa
Giả chân hư thực hoá thành
ma
Tìm gì bóng dáng trong
hoang địa
Mưa lạnh chiều thu gió hững
hờ
Một chút bẽ bàng em phụ
anh
Ngậm vành mi đắng cái
thanh danh
Tổn thương cho tấm lòng
chung thủy
Thiên hạ cười chê kẻ bạc
tình…
Ái ngại cho ai cảnh vịt vờ
Dù sao đã có cưới xin đâu
?
Ngây thơ cứ tưởng là minh
triết
Nên để đời hoa lệ ưá sầu…
Anh lại tôn thờ cái tiết
trinh
Đời trai lãng tử gái xuân
tình
Sinh ra đâu phải là hèn
kém
Lầm lẫn sao em cái tiết danh
?
Đâu phải rằng anh kẻ hẹp
hòi
Nam nhi chẳng chiụ kiếp
tôi đòi
Còn em lại lại quá ra kiêu
ngạo
Không hiểu lòng anh hận nỗi
gì?....
Bỏ đi thôi đã lỡ vương
chàm
Đẳng cấp tâm linh ở cõi trần
Nhân định tơ trời ơn nguyệt
lão
Ái tình chỉ đẹp ở lương
tâm
Anh đã yêu em lại tố anh
Giận lòng oan ức hận trời
xanh
Ra đi thề nguyện không
quay lại
Rên rỉ làm chi bận vướng
mình…
Miệng lưỡi thế gian thật
hãi hùng
Xưa nay thiên hạ thói gian
thương
Phê bình đấu tố theo quan
điểm
Đục nước béo cò có biết
không?....
Đã biết anh say còn ngoảnh
đi
Ít ra cũng phải nói đôi lời
Cho người quân tử yên lòng
dạ
Yểu điệu thuyền quyên hiểu
lẽ đời….
Còn nhớ ta cùng chung bức
tường
Cửa bên xào xạc suốt canh
trường
Khuyên can bạn gái dư dòng
lệ
Trống trải phòng không lạnh
thế này…
Em hãy yên tâm đi lấy chồng
Cầu em hạnh phúc với đời
thường
Hối hận làm chi đừng khóc
nữa
Anh đã đi rồi trận gió
đông
Nếu có chăng là hẹn kiếp
sau
Mà sao không thể lại từ đầu
Đời dài anh vẫn là trai trẻ
Khí khái lòng người dễ đổi
sao?...
Néu thuận kiếp sau hẹn tái
sinh
Đừng như con bướm với hoa
cành
Có phải lòng nhau thì thắm
lại
Trái tim lý trí mái đầu
xanh....
2008 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét