tặng Chiếc Lá Vàng ( Hoài Vân) sau khi đọc bài thơ: Tình
Xa Xôi
Lòng thổn thức nỗi niềm vô tận
Cho cuộc tình lận đận xa xôi
Chẳng quen trên nẻo trường đời
Ai hay day dứt rã rời chơi vơi…
Vì duyên nợ hay trời trói buộc
Mà tâm linh chung bước trần ai
Quản chi biển cả đêm dài
Mộng về bến cũ chương đài liễu buông…
Đêm thanh vắng sầu đong gối chiếc
Tiếng côn trùng thầm nhắc gọi nhau
Sương rơi đầu ngõ chân cầu
Trăng vàng chiếu rọi mái đầu rối tung…
Tình vạn dặm trập trùng biển cả
Sóng vô hình chia ngả duyên ta
Nghe tim nhịp đập hiền hoà
Tiếng lòng xao xuyến mặn mà thiết tha…
Ồ lạ chửa Ngân Hà ảo não
Chưa một lẩn thổ lộ tâm can
Hồi âm nhắn nhủ vô vàn
Vi vu gió thoảng trần gian nhạt nhòa…
Ta say đắm hẹn nhau từ thuở
Kiếp phù du hoa úa lệ rơi
Xuân thì năm tháng bèo trôi
Năm canh trằn trọc bể dâu tủi sầu…
Nào chăng chớ… mà sao da diết
Mộng chẳng thành đã giết đời nhau
Thời gian mưa nắng dãi dầu
Hàng hiên thánh thót niềm đau nghẹn ngào…
Mà như thể kiếp nào ân ái
Buộc hai ta suy nghĩ về nhau
Chia ly một nửa địa cầu
Ta bà khổ hạnh mịt mù mưa sa…
Thuyền lạc lối sa đà xuôi ngược
Biết bao giờ cùng bước song song
Thả neo dừng lại đoạn trường
Mang tên hai trái tim hồng lồng nhau…!
15.3.2013 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét