viết tặng Bichthuy Ly
Phạm thiên Thư đã nặng tình
cô Ngọ
Để ngày ngay xao xuyến tuổi
đôi mươi
BíchThủy Ly
chan chứa dạ hồi hồi
Tôi xin viết
bản tình ca muôn thuở
Kể dạo ấy
trên con đường nho nhỏ
Tan trường
về cánh bướm mộng trời xanh
Đôi chim
non dấu mỏ hót trên cành
Màu hoa tím
hương bay chờ nguyệt bạch
Nối chân bước
dưới vòm tre ngọc thạch
Vai em nghiêng
ôm cặp sách học trò
Tấm lưng
thon say giấc mộng điệp hồ
Anh ngây ngất
gót dày khua thầm lặng
Rối cuối đoạn thướt tha màu duyên dáng
Ngắt chùm
hoa hổn hiển muốn em yêu
Ngọ mỉm cười
trong vắt giọt sương chiều
Anh rưng rưng
như mây trời nghẹn lối
Vương bờ tóc
suối reo chưa kịp nói
Lòng ngập
ngừng vào lớp học hôm sau
Em thẹn thùng
anh ngường ngượng cúi đầu
Nghe tim đập
rộn ràng đang cộng hưởng
Đường mưa
nhỏ mùa hoa thơm xao động
Phượng vĩ rơi
ta lại phải xa nhau
Nắm bay tay
lưu luyến đóa mộng đầu
Chân in dấu
bỗng phai màu cát trắng
Vầng trăng
khuyết bao mùa mưa lại nắng
Mười năm
qua trở lại nẻo thôn quê
Có ngờ đâu
phong cảnh bỗng ùa về
Bởi bóng Ngọ
ngân vang miền dĩ vãng
Cơn gió lốc
chất chồng sao cay đắng
Nước non thành
cuộc dâu bể ly tao
Gặp lại em
thổn thức giọng nghẹn ngào
Trong khóe
mắt chứa chan tình thương nhớ
Màu áo trắng
thiêng liêng thành hoài cổ
Mảnh hồn
trinh anh vẫn giữ trong lòng
Nước Hương
Giang mãi mãi chảy chung dòng
Chùa Thiên
Mụ Nam Xương tình thiếu phụ
Anh lại ngắt
chùm hoa màu tím huế
Tìm ngõ xưa
quanh quẩn trúc trong làng
Gót hương
sen nghe em bước nhẹ nhàng
Ai lấy mất
dấu son hồng bụi đỏ!
21.7.2013 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét