tặng Pich Hạnh
Muà hè em chảy mồ hôi
Tụ trên đôi má bồi hồi như
sương
Lóng la lóng lánh kim
cương
Khiến người quân tử vấn
vương thế trần
Em xinh như một thiên thần
Mắt huyền dìu diụ nồng nàn
mến yêu
Hỏi ai sao nỡ đi tu
Gặp em mà để tương tư khổ
sầu
Em ơi, cho đến bao giờ
Tào khang ân ái dạt dào
thâu canh
Yêu nhau từ thuở đầu xanh
Răng long tóc bạc tử sinh
luân hồi
Kiếp này thôi lỡ mất rồi
Thuyền anh lăm bến ở nơi
cuối trời
Hôm nay để lại mấy nhời
Nghe em kể chuyện cuộc đời
trăng suông
Tu mi nam tử bốn phương
Đất trời lồng lộng dở dang
ngậm ngùi
Nhờ may có mạng liên hồi
Không gian điện toán tình
người thiết tha
Biết bao trí tuệ vô bờ
Lòng anh xao xuyến mặn mà
nhớ nhung
Xót xa cho phận má hồng
Sớm khuya đèn sách thành
công học hành
Nhưng mà trời chẳng công
bình
Văn minh xã hội tiến nhanh
lạnh lùng
Đàn ông đầy rẫy ngoài đường
Thân lươn quằn quại hãi
hùng làm sao...?
Thương em anh gửi bài thơ
Năm canh rầu rĩ má đào
phôi phai
Nhưng mà đời vẫn còn dài
Trước sau em sẽ gặp người
đáng yêu...!
21.2.2011 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét