Em mang nợ tình anh dạo đó
Buổi ban đầu sơ ngộ trao
nhau
Bần thần lần lưã hoa sầu
Nắng mưa cành liễu chân cầu
héo hon...
Tim đau thắt nguồn cơn lệ
đắng
Bụi hồng trần xa vắng anh
rồi
Bóng hình lầm lũi chơi vơi
Phôi phai mộng đẹp chân trời
mờ tan...
Đêm giáng sinh nồng nàn ngọn
nến
Sợi tơ lòng quyến luyến
trào tuôn
Màn đêm ảo não linh hồn
Ngàn sao lấp lánh bồn chồn
ngẩn ngơ...
Em thấu hiểu vì sao tan vỡ
Bóng hình em chiếm ngự tim
anh
Tháng năm xa cách thôi
đành
Trùng dương biển cả mộng
thành khói sương...
Khóc nức nở thê lương thảm
khốc
Tiếng côn trùng gió thốc
mưa rơi
Quên sao ước hẹn trọn đời
Mà nay tan tác biển người
xa xôi...
Không kiêu hãnh bồi hồi lo
sợ
Lỡ chuyến đò em nợ tình
anh
Đòi cơn hồn lạnh vờn quanh
Gót sen bé nhỏ chạy nhanh
tủi hờn...
cảm tác thơ Thi Nguyên: Trả
Nợ Tình Tôi...!!!
26.12.2012 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét