Dòng sông An Cựu khúc
quang co
Ta bỏ đi rồi dạ ngẩn ngơ
Người đã phụ ta đời chiến
mã
Công Tằng Tôn Nữ bến Vân
Lâu
Mới thế mà nay đầu đã bạc
Theo dòng nước chảy lệ
tuôn rơi
Lá thắm tình trôi ra biển cả
Lá thắm tình trôi ra biển cả
Nhạt màu áo tím cảnh xa
xôi...
Phượng đã chết dần hoa dã
nhụy
Chương Đài rặng liễu cũng
cong queo *
Bơ vơ dạo gót hồn thơ gọi
Hun hút đồng quang gió lắt leo
Bơ vơ dạo gót hồn thơ gọi
Hun hút đồng quang gió lắt leo
Ba bảy năm rồi ồ chóng thật
Trở về hiu hắt khói hương
bay
Bạn bè xưa đó ai còn mất?
Nặng trĩu trong lòng nỗi đắng cay
Nặng trĩu trong lòng nỗi đắng cay
cảm tác từ 4 câu thơ cuả Thi Sĩ Chính Nguyên đọc trên Facebook
* Liễu Chương Đài là theo
tích cô Liễu ở Chương Đài ước hẹn với một văn nhân tên là Hàn Hoành chờ đợi 3 sẽ về đón
Sau quá 3 năm văn nhân trở
lại thì cô đã bị tướng Phiên là Sa Tra Lợi cậy có công với nhà Đường cướp đi.
24.12.2012 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét