Thứ Sáu, 1 tháng 8, 2014

Đốt Nén Hương Này



 


Thân gày lê lết tả tơi
Em đi mất dấu xa xôi chân người
Gió đồi cát bụị tiếng cười
Đêm trăng sa mạc chơi vơi lụi tàn...

Yêu em ta lỡ tuổi xuân
Ngủ quên hoang dại trần gian bạc màu
Nắng mưa dầu dãi mái đầu
Tháng năm trần trụi ôm sầu khổ đau...


Để rồi gục ngã trên cầu
Miệng khô khát cháy âm u dập vùi
Sức đâu tìm lại niềm vui
Xác tàn mục rưã ngậm ngùi hôi tanh...

Gì đâu một chút hư danh
Một tên bại trận thôi đành xuôi tay
Cuộc đời chua xót đắng cay
Còn gì đáng quý đoạ đầy thân ta

Oán hờn trong cõi sa bà
Ruả nguyền ai oán chiều tà ăn năn
Tri âm tri kỷ ưá tràn
Không ai đưa tiễn trăng ngàn mờ xa...

Khói cay bi lụy sơn hà
Mưa thu huyệt lạnh Hằng Nga chau mày
Nợ tình vay trả, trả vay
Có ai đốt nén hương này cho ta...!?

cảm tác khi đọc thơ Mai Hoài Thu: Đêm Nguyệt Cầm
13.11.2012 Lu Hà


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét