Cơn ác mộng bao người thường
gặp
Nơi dương trần e ấp tình ai
Chẳng đưa vào cõi thiên thai
Lại diù nhau xuống tuyền đài
khổ đau
Chốn mênh mông lơ mơ trần thế
Gặp tiên nhân ngọc nữ yêu kiều
Mặn mà khỏa nước chiều thu
Bỗng đâu khói tỏa hồn ma
trêu đùa
Ôi kinh hãi trăng tà bóng thảm
Chúng sinh sầu ảm đạm lầm
than
Nỗi niềm chẳng rõ nguyên căn
Mây đen bão nổi điêu tàn miền
Nam
Đoàn mãi quốc bầy đàn phương
bắc
Kéo nhau về thảm khốc tháng
tư
Búa liềm cờ đỏ dương cao
Trống chiêng cuồng loạn cơ đồ
đảo điên
Bao cô gái bon chen nuôi mộng
Mỹ đi rồi việt cộng về đây
Đổi ngôi lịch sử đọa đầy
Chén cơm manh áo mặt dày đêm
thâu
Em gái nhỏ ngày xưa hiền thục
Cha đi tù mẹ lạc trời Tây
Họ hàng thân thích nhờ ai?
Kẻ còn người mất mảnh đời bi
thương
Ôi! mộng mị thê lương ập xuống
Suốt đêm trường cũng chẳng
buông tha
Thái Chân bỗng hóa thành
ma
Xót đau thế kỷ em là chứng
nhân
Lê chân bước thân tàn ma dại
Bao hình hài phố tối đèn xa
Lạnh lùng ai nỡ bước qua
Thương em gái nhỏ thuở nào
yêu thương
Trái tim nát hoa lòng tan
tác
Chén lệ sầu xa bước em đi
Cầu xin Đức Mẹ đoái hoài
Mộng tan tỉnh lại khóc cười
thế nhân
18.11.2009 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét