chuyển thể thơ Mai Hoài
Thu: Cầu Xin
Đêm nghe tiếng nhạc ru thổn
thức
Em giật mình nao nức tương
tư
Nhớ ai biển cả sương mù
Dòng đời bơi ngược giang đầu
xa xôi
Hồn nhỏ giọt biển khơi xa
lắc
Lòng quặn đau lạc bước trần
ai
Dấu tình vương nặng canh
dài
Sắc không hương gió tuyền
đài hư không!
Đời biển cả mưa giông gió
bão
Bâng khuâng chi bồng đảo
chiêm bao
Anh ơi lòng vẫn khát khao
Đêm đen chao đảo nghẹn
ngào xót xa...
Gieo hệ lụy khổ đau cùng cực
Cuộc bể dâu từng khắc phôi
pha
Vọng xa tiềm thức bạc màu
Chuông ngân rền rĩ mái đầu
héo hon...
Quên sao hết nỗi oan trần
thế
Áo nâu sồng kinh kệ thiền
tu
Bọt bèo trôi nổi phù du
Hồn theo mây nước tâm tư tạnh
lòng...
Tìm về cõi mênh mông lồng
lộng
Lòng nhẹ tênh sầu mộng u
minh
Chiều buông chuông thả âm
thanh
An nhiên tự tại mây xanh
gió trời...
Nay em đã thảnh thơi dứt
nghiệp
Hết tơ vương nặng kiếp hồng
nhan
Khoan dung nhẹ gót hương
trần
Phật Đà tịnh độ an nhàn
sáng soi!!!
8.5.2012 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét