Thứ Năm, 17 tháng 7, 2014

Dịu Vợi



 
 cảm xúc khi đọc thơ Thimyngoc Huynh: Làm Lành

Đường xưa lặng lẽ em đi
Hàng cây hun hút rầm rì gió đưa
Thân thương bóng dáng bụi mưa
Lầm lỳ sỏi đá lưa thưa hạt sầu…


Mây giăng thấm ướt mái đầu
Nổi buồn rười rượi dãi dầu xanh xao
Tâm tư thầm kín nôn nao
Thu về lá rụng thì thào hoàng hôn…

Ước chi hóa bướm mộng hồn
Điệp hồ đôi cánh bồn chồn tìm anh
Yến oanh ríu rít trên cành
Không xa rời nữa đầu xanh vui vầy…

Giận hoài nông nỗi còn đầy
Vì anh an ủi mà nay tạm lành
Đêm dài thổn thức sang canh
Bâng khuâng dịu vợi cũng đành thế thôi…

Em vui anh đã ngỏ lời
Tim như trẩy hội hoa cười thắm tươi
Yêu em nhiều nhé anh ơi!
Đời em qúa nửa lệ rơi u hoài

Buồn chi vóc liễu chương đài
Chẳng thèm ngóng đợi chuỗi ngày xa xăm
Mà sao anh chẳng tới thăm
Để em thấp thỏm âm thầm gọi tên

Lẽ nào anh lại chóng quên
Con chim nhảy nhót vành khuyên trong lồng
Gạt đi sợi chỉ tơ lòng
Buộc chân ai nỡ bóng hồng phòng loan…

Khát khao là những nụ hôn
Cung đàn đã nhuốm điệu buồn cô đơn
Canh khuya thánh thót đòi cơn
Tiếng mưa rả rích  mảnh hồn thơ bay…

29.4.2013 Lu Hà

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét