Thứ Năm, 17 tháng 7, 2014

Dòng Đời Nổi Trôi



 
 cảm xúc khi đọc thơ Thimyngọc Huynh: Ai Người Thiết Tha

Trời bỗng tối u sầu ảo não
Trận bão giông em đã hết cười
Nhạt nhòa thổn thức chơi vơi
Con thuyền định mệnh tả tơi đắm chìm…


Buồn em mất tiếng chim réo rắt
Buổi ban mai vội tắt lời ca
Xóa đi bóng dáng mặn mà
Lầu hoa cung Quảng Hằng Nga nghẹn ngào…

Chung số phận bơ vơ vạn nẻo
Người bạn đời chèo bẻo xa xôi
Đành thôi vò võ lẻ loi
Từng thu lá rụng ở nơi cuối trời…

Nửa thế kỷ  thảnh thơi thiên mệnh
Bóng hoàng hôn khấp khểnh vó câu
Sức đâu dám bước qua cầu
Ngũ tuần long móng mái đầu héo hon…

Tình vạn dặm sóng cồn biển gọi
Hồn  mây bay đắm đuối người ơi!
Tỉ tê non nỉ bồi hồi
Vỗ về an ủi  dòng đời nổi trôi…!

3.5.2013 Lu Hà


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét