Ai biết rằng ai vẫn nhớ
thương
Tình xưa em dấu ở trong
lòng
Thương nhau ngày đó thời
xa lắm
Mỗi độ xuân sang luống thẹn
thùng
Anh vẫn lén nhìn trộm bao
lần
Mà lòng giả bộ vẫn bình an
Yêu em như thể muà xuân đến
Năm tháng qua đi tưởng lớn
dần...
Cha Mẹ cuả em rất mến anh
Đặt nhiều hy vọng khoảng
trời xanh
Ai ngờ giông bão mênh mông
quá
Gió cuốn đời anh mộng chẳng
thành
Biết vậy mà sao chẳng giận
hờn
Sinh ra phải chiụ kiếp
phong trần
Giang hồ muôn ngả tìm nơi
chốn
Căn số vận vào bao dấu chân...
Anh đã lang thang khắp bốn
phương
Quan san muôn dặm vượt trường
giang
Ái hà bể khổ bao từng trải
Sóng gió xô anh thật phũ
phàng
Để một chiều nay xa nhớ
nhau
Sững sờ như thể áng mây
qua
Cha ông hai đưá thành
thiên cổ
Mẹ vẫn còn đây tóc bạc màu
Em vẫn thường qua thăm mẹ
anh
Mảnh mai hương sắc đoá
hương cành
Xuân qua thu lại tàn đông
lạnh
Lá vàng rơi rụng mái đầu
xanh
Em vẫn vô tư như thuở nào
Khoe rằng có cháu gọi lên
bà
Mừng em con cháu tròn
duyên phận
Anh chúc cho em đến tuổi
già
17.1. 2009 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét