Em giận mãi sao mà chẳng
nói
Hay còn vương vấn với thời
gian
Đàn ông ra thế ồ hay nhỉ
Hừng hực lò than chóng nguội
tàn?
Thì hỡi em ơi, ở thế gian
Phải đâu bóng xế buổi
hoàng hôn
Trái tim tươi thắm hoa màu
đỏ
Năm tháng phôi phai chẳng
dễ tàn...
Kỷ niệm tâm hồn dõi bước
đi
Đường trần muôn nẻo cõi bi
ai
Em ơi! có phải vì tiền kiếp
Vương vấn tình anh với
tháng ngày?
Lần lưã làm chi em cuả tôi
Vì sao em chẳng nói nên lời
Tương tư giưã bến đò mong
đợi
Khắc khoải canh khuya mộng
rã rời...
Phải chăng còn nợ nghiã
tào khang
Một kiếp phôi phai phận má
hồng
Hữu duyên tương ngộ năng
thiên lý
Cách mặt trùng dương bao
nhớ thương!
Chỉ rối tơ vò em biết
không?
Năm canh vò võ tháng ngày
mong
Lênh đênh trong cõi mù xa
thẳm
Đất khách phong trần ôi, cố
hương!
25.12.2010 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét