hoạ thơ Mai Hoài Thu
Em sẽ về quê một buổi chiều
Hai hàng phượng vĩ nắng
reo hoa
Khi cây mai héo đâm chồi mới
Cho tiếng vàng anh hát líu
lô
Chẳng phải tại anh chẳng tại
em
Bởi trời chẳng thuận mối
nhân duyên
Gây bao sóng gió tình hoa
vỡ
Hận để cho lòng nhạt phấn
son
Em vẫn thầm yêu như thuở
nào
Trải qua sóng gió chốn mù
xa
Anh ơi! Có thể còn tha thứ
Chuộc lỗi thuyền em lạc bến
bờ…
Oán trách làm chi nưã hỡi
anh
Xưa còn trẻ dại mái đầu
xanh
Ngây thơ nên nỗi ra lầm lỗi
Em đã phụ anh một tấm tình
Cũng chỉ mong rằng anh cảm
thông
Sứ người trằn trọc suốt
đêm trường
Em biết vì sao mà phải khổ
Lụy tình anh chiụ nỗi bi
thương…
Mái tóc anh nay đã bạc rồi
Mà sao chẳng chiụ ở cùng
ai
Phải chăng anh vẫn còn
thương nhớ
Bóng dáng hình em ở sứ người?....
Tuổi tác đôi ta đâu có già
Mà sao cứ phải khổ sầu tư
Nếu như lòng vẫn còn say đắm
Đạp sóng trùng dương để có
nhau
Nếu phải mẹ cha còn đắn đo
Ngàn năm lễ giáo có buông
tha
Họ hàng thông cảm tình
ngang trái
Anh nhé đừng quên lỡ chuyến
đò…
7.10.2009 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét