Kính thương đại lão Thinh
Quang, cây đại thụ của nền văn học Việt Nam
Mắt hoen lệ nhìn trời mưa
gió
Buổi hoàng hôn lối ngõ điêu tàn
Còn đâu trăng sáng hương
ngàn
Thiếp đi trước nhé trần
gian lạnh lùng
Bậc tiền bối não nùng
rung cảm
Tuổi chín mươi buồn thảm
Thinh Quang
Ân tình hai chữ tào khang
Chia ly đôi ngả dở dang
đoạn trường
Cầu Thiên Chúa dẫn đường
vĩnh cửu
Dải ngân hà mưa nhỏ sương
sa
Vào ra tựa cửa bóng tà
Anna biền biệt nhạt nhòa
lệ rơi!
Hàng đại lão sáng soi muôn
thuở
Ánh thiều quang cổ thụ văn
chương
Xuân ca biển cả đại dương
Hải âu cánh trắng mênh mông
biển trời
Trái tim nóng một thời
quan ải
Tiếng thư cưu ân ái vợ chồng
Mới đây mà đã khóc thương
Người đi kẻ ở âm dương cách
vời !
Cõi vĩnh phúc xa xôi thăm thẳm
Cõi vĩnh phúc xa xôi thăm thẳm
Tình bao la mang tấm thủy
chung
Nàng cười mây gió trập trùng
Đầu ta đã bạc rưng rưng
giọt sầu!
Xin thắp nén hương lòng
phân ưu hiền nội của nhà văn Thinh Quang đã ra đi về nơi nước Chúa.
22.5.2013 Lu Hà
22.5.2013 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét